Ngát ngát trầm hương hoa chữ nghĩa

Trưởng Nguyên Long ở nhà gởi sang mấy tấm ảnh của nhị vị Tâm Pháp và Tuệ Trúc, kèm theo một số bản sao mấy trang thơ in trong tuyển tập Hương Trầm. Cả hai là thành viên Câu Lạc Bộ Thơ Việt Nam, nghĩ cùng là chỗ thân quen bởi chung một mái nhà Lam, cho dù chưa gặp trước.

Lão niên thi sĩ nhà Lam Tâm Pháp (VN) bên cạnh di ảnh của Sư Huynh Phổ Hòa (Ảnh Nguyên Long cung cấp)

Chẳng là lòng lúc nào cũng thèm nhớ chút hương Quê, và quý cái tình của bằng hữu anh em văn nghệ áo Lam, ở xa mà vẫn nghĩ đến, để gởi gấm chút tâm tư, hoài bão, đãi lọc qua thời gian phế hưng, dâu biển cuộc đời, còn lại tấm lòng buông… buông… buông… xả… xả… xả! (lời của anh Tâm Khuyến Ngô Văn Mão), như câu nói kèm theo, dí dỏm mà Anh Nguyên Long lúc gởi qua mấy tấm ảnh và trang thơ Hương Trầm: “…. đào tạo thanh thiếu Đồng Niên trở thành… Lão Niên… Hỷ Xả. Thi tập… tặng Cõi Người”. Ở trường hợp này, bấy giờ lại thật chí tình chí lý!

Trong tập thơ Hương Trầm, lão niên Tâm Pháp Lê Văn Ngữ, bút hiệu Hương Giang Nhất Tiếu, đã cợt đùa, cợt đùa với trái tim, nghĩa là cợt đùa với lẽ đời sinh diệt:
“…Tim ơi mình sống chết có nhau
Ngoài bảy chục năm chứ ít đâu!
Từng giờ cùng sống và cùng chết
Chắc còn gắn bó với nhau lâu!

Nếu mệt mỏi rồi! Muốn nghĩ luôn
Hãy lịm tắt dần theo tiếng chuông
Ác đạo xa lìa khi chuyển tiếp
Chẳng hề tiếc nuối! Chẳng buồn thương!…”
(CỢT ĐÙA VỚI TRÁI TIM, tr 60 – Hương Giang Nhất Tiếu)

Với Tâm Pháp, thời gian cuộc đời không còn tác dụng hăm he, hành hạ thân già; không còn đủ sức mai một nhân tâm xả ly điên đảo, đã biết sống hoan hỷ với mọi bất trắc và buông xả trước ngàn điều cám dỗ. Cuộc đời như thế trong thơ Tâm Pháp, trầm bổng một tiếng Chuông Thiêng! Thì khi tiếng Chuông tắt bặt, Tâm người sẽ hóa theo Phật!

"Áo Lam thi sĩ" Tuệ Trúc (VN) đang nâng niu tập Hương Trầm (Ảnh: Nguyên Long cung cấp)

Cũng vậy, một khi đã “Nhận diện cuộc đời”, như bài thơ của Tuệ Trúc Đỗ Văn Mai đăng chung trong tuyển tập thơ này:

“Thôi thì ta lại bảo ta
Nên xem phong cảnh uống trà dưới trăng
Quên đi những chuyện lăng nhăng
Đã từng cung quế, ả hằng thâu đêm
Không ngừng rượu uống môi mềm
Công danh bổng lộc như xem ngoài đời
Đến giờ dự cuộc vui chơi
Thi thơ để rõ cuộc đời thực hư
Trăng sao cũng chẳng nhất như
Huống chi lời nói bây chừ đúng sai.”
(NHẬN DIỆN CUỘC ĐỜI, tr 99 – Tuệ Trúc)

Chuyện Đời, chuyện Người thay lòng đổi dạ, chuyện trước sau bất nhất như trăng sao tuần tự đổi ngôi đêm ngày. Người đã nhất tâm tu, trên đường đi tới, luôn giữ niệm buông… buông… buông…! Xả… xả… xả!

Tôi mong, những lời thơ đầy tâm niệm đẹp của lão niên thi sĩ Tâm Pháp và trưởng niên thi sĩ Tuệ Trúc, sẽ lan tỏa bay cao trên vòm trời đất Mẹ, còn là tiếng thơm lây ở chốn vườn Lam ngan ngát hương hoa Đạo.

Thơ Tâm Pháp và Tuệ Trúc, giữa lò nhân sinh là nhánh TRẦM vừa mới đốt lên, mà HƯƠNG thì đã tỏa ngát từ ngàn đời trước, sau.

Ngồi giữa chốn bụi 3/2012

Một cảnh sinh hoạt văn chương thi phú của CLB Thơ Việt Nam, (Ảnh Nguyên Long cung cấp)

 

* Feature photo: Heather Shinn



Chuyên mục:Nhân vật, Sự kiện, Thân hữu, Văn Chương

Thẻ:, , ,

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.

%d người thích bài này: