1.
Khi nỗi buồn đến cùng lúc
hóa ra vui!
Thời gian đâu đợi mãi
luân phiên nhau
đến từ thuở ban đầu
gieo nắm hạt.
Những nỗi buồn tuôn theo
xanh mầm.
Ô hô,
trắng tay
thế mà hay!
Phủi tay hư ảo
chờ vào thinh không!
2.
Khi hoạn nạn đến cùng một chỗ
vậy mà vui!
Thấy ngay giữa thế gian này
Bạn bè dăm đứa rầy rà
Ngày ôm nắm đất
xanh mầm
nhớ thương!
2012
Chuyên mục:Văn Chương
Trả lời