Cảm nhận riêng về dòng nhạc họTừ
và để tạ ơn tình yêu
Hiếm hoi, trong số các nhạc sĩ sáng tác, có thể hát dòng nhạc của chính mình, Từ Công Phụng là một khuôn mặt sáng, có chất giọng truyền cảm, rung động lòng người, và của nhiều thế hệ.
Tình Ca của nhạc sĩ họ Từ, giữa lúc này nếu có nghe và yêu, thì cảm nhận riêng mình, tôi trân quý dòng nhạc ông vì đã thai nghén và ra đời trong một giai đoạn của lửa hận thù đang lan tràn trên quê hương.
Thuở đó tôi tin, không chỉ với riêng nhạc sĩ họ Từ mà cả một thế hệ Việt Nam luôn ao ước, ‘rồi mai có một lần tôi đưa em về trên đỉnh yên bình, hiền hòa…’ Song bấy giờ có một ngày mai nghe ra tưởng thật gần, nhưng xa ngái!
Ví rằng, tuổi xuân của những thế hệ trẻ Việt Nam trong thời lửa khói chiến chinh, nếu chẳng may mắn thừa hưởng một không gian văn học nghệ thuật nói chung và dòng âm nhạc nói riêng đậm chất yêu thương, của nửa phần thân Mẹ Việt Nam bấy giờ, thì chắc gì, thế hệ mình giờ này đã biết yêu và, được yêu bằng tình yêu đúng nghĩa!
Bởi từng khi, ngoài cái cách gieo vào tâm hồn xanh non nhiệt tình cao vợi của tuổi trẻ dưới mái học đường sau buổi thay ngôi, nhai làu những câu khẩu hiệu tràn ngập hận thù có trong văn chương cách mạng, ‘máu của người đem lại tình thương,’ hay ‘giết giết nữa bàn tay không ngừng nghỉ,‘ thì may thay vẫn luôn hiện hữu tự nhiên một dòng văn học nghệ thuật sung mãn cho dù có lúc, chỉ mệnh danh là ‘Kiếp dã tràng,’ nhưng còn đủ và kịp giữ lại cho nhiều thế hệ Việt Nam giá trị của một xã hội nhân bản.
Chẳng lạ, bằng nhiều cách, dòng nhạc của họ Từ và của rất nhiều nhạc sĩ sống ở miền Nam trước đây, đang được công khai hay lén lút nghe lại, nhiều hơn và bình thường hơn ở trong nước, không phải đơn thuần chỉ vì ca từ và âm điệu hay, mà đó là biểu hiện của một xã hội từ lâu thiếu vắng tình yêu.
Cho nên, người khéo chọn tìm vào ngõ thơ văn hay nhạc, tiêu biểu như dòng nhạc Từ Công Phụng, là khao khát đi tìm lại những giá trị tình yêu đích thực, và mong cầu một xã hội Việt Nam nhân bản thật sự.
Trải ròng nửa thế kỷ, dòng nhạc Từ Công Phụng như một chiếc cầu yêu thương đã bắc, người từ đó sẽ vượt qua biển hận thù!
Chuyên mục:Nghệ thuật, Nhân vật, Sự kiện
Bất cứ lúc nào, dù đó là khoảng thời gian giữa buổi trưa hối hả bận rộn, hay một sáng còn tờ mờ sương, hoặc giữa khung cảnh hoàng hôn vắng lặng, chỉ cần nốt nhạc của họ Từ cất lên (thêm bằng giọng hát do chính tác giả thì càng tuyệt) có phải ta lập tức cảm nhận ta đang đắm mình giữa một trời mây lãng đãng, bầu khí nhẹ như tơ, thật yên bình và ngập tràn yêu thương…Cảm ơn nhạc sĩ Từ Công Phụng đã tô điểm cuộc đời bằng những tuyệt tác mãi mãi còn với thời gian…
Người Trưng Vương 69-76.
ThíchThích