1.
Chuyện văn nghệ, một lúc đạt đến ý thức xây dựng nhân sinh và, nghệ thuật, được khơi nguồn từ những rung động tình yêu trước sự sự buồn vui lay lắt kiếp người, thì đó là cống hiến!
Ðem cuộc đời mình cống hiến cho nghệ thuật, để nghệ thuật từ đó cống hiến cho đời sống con người những giá trị nhân bản, thì đó là cứu cánh!
2.
Lâu rồi, quanh quẩn ở cái thị trấn Little Sàigòn, tôi có duyên biết đến một nhóm anh em thường hay tụ tập với nhau, trong bầu không khí văn nghệ, họ hát và đàn cho nhau nghe những ca khúc xưa, và cả những sáng tác mới. Những buổi văn nghệ như vậy, có khi được tổ chức tại nhà của một anh em nào đó trong nhóm, có khi là ở hiên quán cà phê.
Thời gian trôi đi, vài bận tình cờ, tôi vẫn gặp anh em ở những buổi văn nghệ như vậy và, ngồi lặng ở một góc quán, thoang thoáng nghe ra có điều gì ray rứt, bởi từ trong tiếng dạo đàn guitar mộc mạc và câu hát đơn sơ có lẽ, người vẫn ôm những nỗi niềm riêng tây về Tuổi trẻ – Tình yêu và Ước vọng, như quyện cuộn vào nhau thoát thai thành giai điệu, xôn xao và lắng đọng, tựa mỗi nhịp tim nhảy rời nhưng vẫn cần đan níu lấy nhau, kết thành chuỗi, giữ cho làn hơi thở ngân dài rồi hồi sinh mới từng giây.
Tình yêu nếu ngưng đọng, sẽ héo hon, cằn cỗi. Tình yêu vì vậy lớn thêm sau mỗi lần rung động trước sự sự buồn vui trong kiếp nhân sinh. Một hôm con kiến bò ngang tay, ngứa càng, mà lại có thể nhẹ nhàng nhặt nhạnh đặt xuống mặt đất, nơi cảm thấy tính mệnh nhỏ bé luôn bị đe doạ được an toàn, rồi nhìn theo kiến bò đi, sự sống vẫn đang trườn tới, mỉm cười! Tiếng hát sẽ cất lên từ đó, từ sự sống nhỏ nhoi, khi mình dám chịu đau ít để xoa dịu và bảo vệ nỗi đau lớn cho người, thì đó quả thật là vốn quý. Người hát và đàn chưa chắc vui, nhạc khúc vang lên chưa hẳn được sáng tác ở một hoàn cảnh mà tác giả đang thật hạnh phúc, nhưng khi cung điệu vừa bay đến với người, chợt nghe tim reo mừng, thì đó là nghệ thuật của sự cống hiến, tận lòng.
3.
Chuyện văn nghệ, một lúc đạt đến ý thức xây dựng nhân sinh và, nghệ thuật, được khơi nguồn từ những rung động tình yêu trước sự sự buồn vui lay lắt kiếp người, thì đó là cống hiến! Ðem cuộc đời mình cống hiến cho nghệ thuật, để nghệ thuật từ đó cống hiến cho đời sống con người những giá trị nhân bản, thì đó là cứu cánh!
Tháng 10, 2012
UYÊN NGUYÊN
* Feature photo: Nghia Ccr’s Facebook
Chuyên mục:Nghệ thuật, Nhân vật, Sự kiện, Tác giả, tác phẩm, Xã hội
Trả lời