Uyên Nguyên: Ngồi sững nghe mưa…

Ðêm mưa, chợt nhớ Bà Ngoại
(Ni sư Huệ Tâm, 
Viên Chiếu)

Người ta nói, trời mưa sẽ giúp mình ngủ ngon giấc. Tôi nửa đêm ngồi sững, nghe mưa.

Tiếng tôn nổ giòn vườn sau, làm nhớ về mùa mẹ rang bắp nuôi bầy em và các con qua hết nạn đói. Thuở đó gia đình bị ‘đánh tư sản,’ ông ngoại đau, nên bị liệt nửa người nằm hoài không dậy. Mỗi bữa cơm vừa chín, múc ra chén cho ngoại xong, sót lại mấy hạt trên vành soong anh em ngồi gỡ từng hạt, nuốt cho đỡ thèm.

Tối nay ngồi nghe mưa, như nghe từng hạt gạo réo rắc bên thềm nhà, bóng ngoại ngồi đãi thóc, nhặt ra những hạt gạo trắng muốt lòng.

24 tháng 12, 2012
UYÊN NGUYÊN

 



Chuyên mục:Độc thoại

Thẻ:

1 replies

  1. ​Chuyến xe đò Giồng Luông-Saigon chạy ngang nhà ngoại lúc 5 giờ sáng, nên từ 3 giờ, ngoại đã phải dậy nấu xôi, rồi nướng bánh phồng khoai để cuốn xôi cho mấy đứa cháu mang theo ăn trên đường về lại Saigon sau mấy tháng hè. Tới giờ, ngoại đội khăn, đốt bó đuốc làm bằng lá dừa, dắt đám trẻ ra trước ngõ. Trời tối đen như mực. Gió sớm từ biển thổi vào làm cát bay mịt mù. Xe chạy. Tôi quay đầu nhìn lại, hình dáng nhỏ nhắn của ngoại, trong chiếc áo bà ba nâu bạc màu, với chiếc khăn rằn cột sát trên đầu, lập loè trong ánh đuốc, nhỏ dần cho đến khi chỉ còn là một đốm đỏ, rồi biến mất. Hình ảnh này sẽ này sẽ theo con suốt đời, ngoại ơi!

    Thích

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.