Đọc lục bát Hoài Khanh
Em đẹp như một vần thơ Lục Bát dậy má hồng con gái tuổi 16 tròn trăng em xõa tóc hong khô bên bờ suối cạn. Màu trăng đêm nay tạc vào đá núi lời yêu thương của rừng. Em về tự hỏi dung nhan, ngàn sau ta úp mặt, chẳng màn thiên cơ…
Ngày 9 tháng Tư, 2013
UYÊN NGUYÊN
Nhập định
thơ Hoài KhanhVề đây trầm túy mặn nồng
Phiên du từng chuyến thôi lòng lắng nghe
Về đây bụi khói tàu xe
Chân đi hồn lạc tiếng ve hạ tàn
Về đây nghìn cõi âm vang
Đêm sâu rừng ruộng vui tan cuộc nào
Về đây ngắm cõi gầy hao
Vuốt ve ôi tóc cũng sâu suối ngàn
Về đây tự hỏi dung nhan
Cõi kia cành lạnh đi tàn hoang vu
Ôi nghìn năm trắng sương mù
Một người úp mặt trả thù thiên cơ
Bạc liêu 13-3-63
(trích từ tập thơ Lục Bát)
Chuyên mục:Nghệ thuật, Tác giả, tác phẩm, Văn Chương, Độc thoại
Trả lời