Duy Ngã Độc Tôn – 惟我獨尊

1.
Mãi mê làm việc, nhác thấy đồng hồ còn vài phút là đúng 4:00 giờ chiều, biết đã trễ rồi, nên đành hủy cuộc hẹn khám bác sĩ.

Tất nhiên ai chả biết là điều không nên, nhưng chừng mươi năm nay mình chẳng quan tâm đến việc khám sức khỏe định kỳ. Không phải sợ chết, mà kỳ thực sợ khi đi khám, té thêm bịnh.

Cho nên mới nói người tuy không sợ chết, mà vẫn sợ bịnh!

2.
Anh Ngô Văn Quy ở gần, thường xuyên ghé văn phòng chơi, như chiều nay anh ghé. Nghe mình kể vừa bỏ hẹn khám bác sĩ, anh phang ngay một câu: “bệnh là cái chắc!”

Cái kiểu ăn uống ngủ ngáy thất thường một ngày một cử cà phê sáng, giữa trưa nếu không có nhu cầu ngoại giao với bè bạn, khách khứa cần đi ra ngoài ăn, thì nhịn cho đến chiều tan sở… “nhậu” luôn một phát cho tiện.

Nói thế thật ra cũng chẳng phải đùa, từ lâu mình tập không sợ chết. Bởi có đọc đâu đó một mẫu chuyện thiền, đoạn chú tiểu hỏi Sư trước phút tịch diệt: “Chết có đáng sợ không?” – Sư choàng dậy mắng: “Chỉ có kẻ ngu mới sợ chết!”

Nhưng sao vẫn sợ bịnh. Cái tâm lý e ngại đi khám sức khỏe té ra thêm bịnh rồi đâm lo lắng là cái tâm bịnh rõ ràng lắm rồi. Nhưng mà tâm bịnh liên can gì đến bác sĩ tai mắt, tim, phổi…?

Vậy là tự an ủi được một chút cho việc lỡ hẹn chiều nay. Nhưng thật ra luôn biết rằng mang thân thì mang bịnh. Nên ở đây không phải là việc sợ khám hay sợ bịnh. Chỉ nhân lúc Tâm Thường Định kể khóa tu học trên Bắc Cali, ôn Minh Đạt có khuyên anh chị trưởng trước khi đi ngủ nên niệm ba lần: “Huynh trưởng, (đoạn điền tên mình vào chỗ này), sống hỷ xã để dũng tiến trên đường đạo.”*

Mình thấy lời dạy của Ôn thâm thúy hết mức! Tại sao Ôn không khuyên niệm Phật mà niệm… chính Ta?

Bởi,Thiên Thượng Thiên Hạ – Duy Ngã Độc Tôn 天上天下惟我獨尊, thời nay không chỉ người ngoài đạo mà cả mình, trong đạo, vẫn thường hiểu và hành sai ý chỉ của Như Lai.

Ngày 4 tháng 12, 2014
UYÊN NGUYÊN

 

* Điều luật thứ Năm của Huynh trưởng Gia Đình Phật Tử Việt Nam



Chuyên mục:Tổng Quát, Thân hữu, Độc thoại

Thẻ:, ,

8 replies

  1. Ý anh muốn nói Thiên Thượng Thiên Hạ – Duy Ngã Độc Tôn không có nghĩa là trên dưới bầu trời chỉ có một mình ông Phật là nhất, mà nên là trong cõi đời nầy cái bản ngã, hay cái tôi, cái ego hay nhảy ra tự tôn xưng là số dzách, nên mình phải coi chừng cái ngã đó phải không? 🙂

    Thích

  2. Có thể chủ nhà ngại mấy bác sĩ ở khu Bolsa, ngồi chờ khám thì rất lâu, gặp được thì bác sĩ chỉ hỏi vài ba câu, xong rồi viết toa thuốc ra về.

    Thích

    • Hổng phải vậy đâu Nothingess. Một phần là tiếc việc, nên quên. Phần lười cũng có. Nhưng nhân đó mà nghĩ chúng sanh cứ sợ “bịnh.” Thật ra “bịnh” là chuyện bình thường. Biết “bịnh” thì chữa. Khổ là có người “bắt bịnh” cho mình rồi mà mình không chịu uống thuốc thì… bó tay! 🙂

      Thích

  3. Thân bịnh và tâm bịnh, cái nào cũng sợ hết 🙂

    Thích

  4. Xưa nay Tui hiểu sai ý của Như Lai – Thiên thượng Thiên hạ, duy Ngã độc tôn. Giờ mới ngộ ra. Cảm ơn Uyên Nguyên nhiều lắm lắm.

    Thích

  5. Chẳng biết gì đạo hết, nên nói đại khái .
    Thiên Địa Nhân
    Vũ trụ ngoài gồm trăng, sao, các hành tinh hệ, mặt trời và có cả trái đất của ta . Trong trái đất này, ta đang đứng giữa Thiên và Địa . Không những ta mà còn muôn ngàn sinh linh khác . Vậy ta có là một vũ trụ hay không ?? Khi một hợp thể sống , được kết nối muôn tế bào đang sống . Ấy còn một diệu kỳ, ta còn đi từ hiện tại, lui về qúa khứ, bay đến tương lai . Diệu kỳ hơn ta, còn có cả một vũ trụ bên ngoài trong cái nhỏ nhoi của trí óc . Cái ngoài, cái trong rồi lại cái trong, phía bên trong nữa

    Oh kìa, trời đang mùa hè, mà sao lại hiện hữu mùa đông trong ta . Phải chăng ” một thực hưu đầy, trong một thực hữu vơi ” ?????

    Đại khái thôi nhe, chưa cần nói đến hòa đồng với thiên nhiên hay cần đi sau vào Vũ trụ qua,, Nhân sinh và Luyến ái quan

    Chúc vui

    Thích

  6. Chết thì chẳng có sợ . Nhưng trên vai còn Cha Mẹ hay các người thân thì sợ thật . Những đứa trẻ không van xin mình tạo ra chúng . Tạo ra thì phải biết cần làm gì

    Thích

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.