Chùa Hải Ðức, Nha Trang
Ưu Thức đọng thơm vóc dáng Người
(Khắc thơ lên gốc Bồ Ðề – Luân Hoán)
1.
Thuở nhỏ nhà ở dưới chân một ngôi chùa tọa lạc trên đỉnh núi, tuổi thơ tôi tinh nghịch treo trên những đọt nắng lung linh của mấy giàn bông Sứ rợp bóng sân, hương lay ngát những mùa Rằm.
Ngày đó tôi biết hái hoa đem kết lại thành tràng, dâng Phật và tặng khách thập phương trèo lên cúng chuối nải…
Bây giờ, cảm xúc như nhà thơ Luân Hoán nói:
muốn đẩy cửa vào thăm viếng Phật
mượn trầm hương tẩy nỗi sầu riêng
nhớ ra thân thể không toàn vẹn
sợ Phật đau lòng, đành đứng yên.
(Khắc thơ lên gốc Bồ Ðề – Luân Hoán)
Chùa Long Sơn, Nha Trang
2.
Mấy mươi năm sau trở lại đây, quê hương bờ bãi biển dâu bỗng chốc đã trùng trùng danh lam thắng cảnh, nhưng chẳng nơi nào khác còn giữ lại giữa lòng mình những nỗi nhớ rưng rưng.
Con rồng đá vẫn nằm lim dim giấc trưa, núi ngàn năm chờ một cơn trở mình…
Nhớ chùa Hải Ðức/Long Sơn, Nha Trang, 2012
Uyên Nguyên
Chuyên mục:Nghệ thuật, Độc thoại
Trả lời