‘Mót,’ là mượn cái chữ xềnh xàng của Tư, để trình làng bộ ảnh cho Nguyên Việt*. Chụp ảnh như cách ‘mót’ thời gian, thường đã hiếm hoi hơn, lúc mình lao theo cuộc sinh nhai…
‘Mót’ thời gian, còn có nghĩa là mong giữ chút kỷ niệm, mà ngay lúc mình vừa bắt chụp được bóng, thoắt đã thành dĩ vãng…
‘Mót ảnh’, cũng là cách mượn để ru êm những vết chùng dưới đáy hồn thi thoảng, trở đau, vì có khi ống kính hiện lên những vết trầy xước ngấm trên da thịt, mà chỉ có người đang mong bắt chụp bóng mới hiểu hết, ‘bóng đang nói gì…,’ trong cõi thinh không!
*Nguyên Việt, là ‘ký danh’ khác, cho những bộ ảnh của Uyên Nguyên.