Thôi em đừng buồn, Thanh Xuân đâu phải là màu xanh xanh mãi vì tuổi học trò anh trót ép duyên vào trang vở thơm lời thề thốt, dù thơ chẳng với tới tim người. Anh nhờ vậy mà sống còn tình yêu vì hoa nằm lộng lẫy trăm năm hương trổ lừng trang giấy, lây vào thơ anh dỡ ẹt chút hương em một hôm tình cờ mở lại, thơ anh không hay mà sao say ngây ngất. Bởi anh ngu si tình!
11 Tháng Tám, 2013
UYÊN NGUYÊN