Bời bời một mối tương duyên
“Hết bão, bắt đầu nước mắt” (Trầm tử Thiêng) 1. Bỗng nhiên một ngày, người ta không còn nghe tiếng lao xao vọng ra từ trên nóc tháp ấy nữa, mà thay vào đó là tiếng xô xát, có khi, là tiếng của những bát sành, bình vôi rơi, vỡ. Vỡ tan nát trên nền đất lạnh căm căm thiếu vắng hơi ấm thân người. … Đọc tiếp Bời bời một mối tương duyên