Trong một xã hội tự do, tự do không phải là thứ từ trên trời rơi xuống. Nó không phải là món quà được ban phát ngẫu nhiên, càng không phải là một đặc ân mà ai đó có thể tùy ý trao tặng. Tự do là thành quả của một quá trình đấu tranh lâu dài, của những khát vọng mãnh liệt và của lòng dũng cảm không ngừng nghỉ. Đó là sự đúc kết từ biết bao hy sinh, từ những tiếng nói nhỏ bé nhưng bền bỉ, từ lòng quả cảm của những người dám đối mặt với bất công để bảo vệ nhân phẩm và quyền được sống trong sự thật và công lý.
Trong một xã hội nơi tiếng nói của từng cá nhân hòa quyện thành dòng chảy mạnh mẽ của ý chí và khát vọng, tự do không chỉ là một quyền, mà còn là một lý tưởng cao cả. Lý tưởng đó không tồn tại trong sự tranh giành thắng thua giữa những lá phiếu, mà ở chính khả năng tự quyết cao quý của mỗi con người, trong việc chọn cho mình con đường và sứ mệnh. Đó là một lựa chọn, một ý thức trách nhiệm của từng người trong việc bảo vệ và gìn giữ lý tưởng chung của xã hội. Chúng ta không sống trong một xã hội tự do để chờ đợi ai đó ban cho mình quyền tự do, mà chính chúng ta là những người xây dựng và bảo vệ tự do ấy, bằng từng hành động, từng suy nghĩ, từng quyết định.
Nhìn từ một góc độ rộng lớn hơn, bầu cử không phải là đích đến của dân chủ mà là biểu tượng cho hành trình miên viễn của con người trên con đường khám phá và bảo vệ giá trị tự do. Chúng ta đi bỏ phiếu không phải để đạt đến chiến thắng tuyệt đối, không bám chặt vào một niềm tin duy nhất, mà để thể hiện lòng trung thành với nguyên tắc cốt lõi: rằng tự do là điều cao quý nhất mà con người có thể sở hữu. Tự do ấy không bao giờ đứng riêng lẻ, mà sống động trong sự hiểu biết sâu sắc về nhu cầu và khát vọng của cộng đồng—nơi mà mỗi cá nhân đều là một mảnh ghép không thể thiếu, cùng nhau bồi đắp nên một nền dân chủ bền vững và công bằng.
Sự tự do ấy càng thêm sáng rỡ khi đứng trước thử thách, khi phải đấu tranh để tồn tại trong những hoàn cảnh khắc nghiệt nhất. Là người Việt Nam, chúng ta thấu hiểu rõ rằng tự do không chỉ là khả năng tự quyết, mà còn là niềm tin mãnh liệt vào phẩm giá của con người. Đó là bản lĩnh sống còn khi phải đối diện với đau thương và bạo lực, là dũng khí bảo vệ nhân phẩm, quyền được sống trong chân lý và sự thật, ngay cả khi phải đánh đổi bằng hy sinh to lớn.
Có thể trong bối cảnh chính trị phức tạp của thời đại, đôi khi chúng ta cảm thấy thất bại. Nhưng thất bại trong cuộc bầu cử không đồng nghĩa với mất mát lý tưởng tự do. Kết quả của mỗi cuộc bầu cử chỉ là khoảnh khắc nhất thời, nhưng giá trị của tự do mà nó đại diện sẽ lan tỏa sâu rộng trong đời sống xã hội, trong mối quan hệ giữa các quốc gia, các dân tộc và trong từng cuộc đấu tranh của những cộng đồng yếu thế. Tự do là ngọn lửa thiêng liêng và bất diệt, là biểu tượng cho hành trình miên viễn của nhân loại hướng về một xã hội công bằng và nhân ái.
Trong dòng chảy lịch sử, chúng ta thấy được sự bền vững của các giá trị chính trị chân chính. Một xã hội văn minh không thể chỉ là kết quả của các cơ chế quyền lực, mà là thành quả của tinh thần đoàn kết, của lòng trắc ẩn và niềm tin vào từng cá nhân, từng tổ chức dân sự độc lập. Mỗi công dân, bất kể hoàn cảnh xuất thân, đều là viên gạch góp phần dựng xây ngôi đền lý tưởng của tự do. Chỉ khi tất cả chúng ta thấu hiểu giá trị của tiếng nói và sự hiện diện cá nhân, xã hội mới thực sự đạt đến trạng thái hài hòa và bền vững, nơi mà mọi tiếng nói đều được tôn trọng.
Khi nhìn về tương lai, chúng ta không nên tự giam mình trong những giới hạn nhất thời của nhiệm kỳ hay chính sách. Điều quan trọng hơn là sự tự ý thức sâu sắc về bổn phận của mỗi cá nhân đối với lý tưởng chung. Đó là hành trình không điểm tận cùng mà chúng ta, những người yêu chuộng tự do, sẽ mãi mãi sánh bước. Con đường ấy sẽ mở rộng biên giới tư tưởng và tình người, hướng đến một xã hội nơi mọi con người đều có quyền sống dưới bầu trời tự do.
Và, tự do không phải là món quà từ trên cao, mà là đích đến được kiến tạo qua từng bước chân kiên định của nhân loại.
Yuma, 06 tháng 10 năm 2024