Uyên Nguyên: Khề khà, ngất ngưởng nắng trưa…

Thi sĩ Nguyễn Lương Vỵ (Ảnh: Uyên Nguyên) Bóng sinh linh ai nườm nượp lướt qua Ngồi bệt xuống trước hiên nhà vũ trụ (thơ Nguyễn Lương Vỵ)   1. Buổi trưa trời đầy nắng, bước vào quán cà phê nghệ sĩ ở góc phố Catinat, tôi chợt nhận ra ông, ngồi giữa mấy người bạn văn chương, háo hức trao nhau vài món quà nhỏ, là … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Khề khà, ngất ngưởng nắng trưa…

Mê khúc anh, là từ khi em đến…

“Giăng ngang đời nhẹ tựa làn hương Đưa hồn đi trong cõi vô thường…” (Mê Khúc – lời nhạc của Anh Thoa)   1. Mê khúc em, từng đoạn sông đã trôi xa, lơ lững trên mây bóng sông lồng lộng  mênh mông xuôi về biển cả. Mê khúc em, từng đoạn buồn tẩm son môi xin cho tươi rói lại, oằn mình nỗi đau với nhạc, … Đọc tiếp Mê khúc anh, là từ khi em đến…

Tha phương mấy độ Xuân đành, dửng dưng!

Ðầu Xuân khai bút Bôn-sa* pháo nổ đì đùng Toác cả hồn ta nỗi nhớ nhung thắp hương vọng bái về quê cũ thương mái tranh xiêu bóng Mẹ hiền. * Chuông thỉnh một tiếng âm vang run động cả thiên thu giọt lệ ngân hương đàn khói tỏa mờ nhân ảnh tha phương mấy độ Xuân đành, … dửng dưng! UYÊN NGUYÊN * Bolsa … Đọc tiếp Tha phương mấy độ Xuân đành, dửng dưng!

Chia khúc tôi

Kính tiễn Anh. táng nhang cháy rực tim người lệ ròng chảy rát tâm can chiếc cầu sinh tử bắc ngang tình duyên càng thắm… càng đoạn tràng em ơi! 2. bàng hoàng đứng trước mộ phần run tay nắm đất lấp khuôn phận người trên bia trạm khắc tên mình tầng sâu địa phủ nộ lời yêu ma xác thân chớp bóng chiều tà … Đọc tiếp Chia khúc tôi

Chỉ là chuyện tình cờ…

1. Một bận, lâu rồi, anh Trần Đông Phương mang tặng mấy cái vé đi “nhảy đầm”, show trình diễn đặc biệt của hai ca sĩ Trần Thu Hà và Quang Tuấn tại vũ trường Majestic, nay đã thay tên là Avec. Chủ đề đêm nhạc buổi ấy là ‘Tình Ca Mùa Đông,’ do anh Phương, lúc này còn là chủ nhiệm tạp chí ‘Her World – Thế giới của Nàng’ đứng … Đọc tiếp Chỉ là chuyện tình cờ…

Khúc sông thuở ấu…

Buổi sáng bừng mắt mừng hồn nhiên lá xanh xanh lại, chia ngôi những mùa lặng lẽ xoay vần hợp tan ngày trót đi lại về. Về giữa phố xưa lòng se sắt nỗi nhớ tưởng lạ, thì ra bốn mùa còn quay quắt nhớ nhung Em. Hiện thân Em không phải là nàng kiều hoa diễm nữ, hiện thân Em bốn mùa hoa, quả, … Đọc tiếp Khúc sông thuở ấu…

Ở một góc đời nhỏ, đáng yêu!

Viết cho Kiện, tức nhạc sĩ Lại Tôn Dũng Mừng anh nhận diện tình yêu! (K. là cách xưng quen giữa tình anh em), 1. Trên nền trắng chảy loang mấy bệt mực đen ẩn dụ công án, là khuôn hình vuông vức, đóng lại gương mặt Kiện cuối xuống, nụ cười điểm nhẹ. Trông Kiện hiền từ, sự hiền từ thường rất hiếm hoi … Đọc tiếp Ở một góc đời nhỏ, đáng yêu!

Cơ chi mà bày chuyện, làm báo!?

Cuối năm Ta kể chuyện, trong nhà…! Sách xuất bản năm 2006[1], nên xét ra, vẫn rất mới, khi anh Ðỗ Ngọc Yến còn ở với anh em, viết lời giới thiệu mà cho đến hôm nay mỗi khi đọc lại, mình vẫn cảm nhận đó là những dòng tâm bút đầy ‘bản lĩnh’ của ‘người làm báo’ nói chung, và riêng cho thế hệ bạn trẻ … Đọc tiếp Cơ chi mà bày chuyện, làm báo!?

Ai cầm giữ sát na tan mặt nguyệt?*

09-01, Giỗ anh Vũ Ngọc Khuê (1944-2009) thành viên ban phát hành, Gđ NV 1. Thời gian trắng toát, tiếng đồng hồ treo trên đầu giường như viên sỏi lăn long lóc giữa đêm khuya tĩnh mịch. Có đôi lúc mình cảm nhận một điều rất lạ, là, mình như chưa hề hiện diện ở nơi chốn này. Mọi thứ đều xa lạ, lòng bỗng dửng dưng… … Đọc tiếp Ai cầm giữ sát na tan mặt nguyệt?*

Nhân sinh, chung nỗi buồn tênh!

Kính viếng hương linh thân phụ của bạn Nhật Sơn Nguyễn Thanh Lâm, mãn phần mùng 1 tháng Giêng, 2012 (TL)    Từ dạo theo xuống ngỡ ngàng Cõi đời bát ngát bàng hoàng khóc nhau… Trùng phùng gieo cuộc bể dâu Ngày sau bái biệt chào nhau đi về… Nhân sinh, chung nỗi buồn tênh!   * Ảnh: Phù vân (by Nguyên Việt) Đọc tiếp Nhân sinh, chung nỗi buồn tênh!

Uyên Nguyên: Một khoảng im, yên vạn sinh linh

một hôm đứng giữa chợ người lần khân toan bán chút tình tươi ừ nhỉ, sao không giữ làm của biết đâu còn quý lúc về sau? đôi lần ngơ ngác giữa chợ đời thấy hình đổ cái bóng chơi vơi vói tay nhặt lại khuôn mặt rớt thẫm bầm dưới bước giẫm chân người! nhiều khi không biết làm gì đoanh tay ngồi lặng … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Một khoảng im, yên vạn sinh linh

Liên-tồn hóa thân

1. Mỗi buổi sáng khi ngồi vào bàn làm việc, tôi kéo toang mành cửa hướng ra phía ban-công, từ chỗ ngồi có thể thấy được một khoảng không gian rộng rải và yên tĩnh của khu vườn. Buổi sáng đầu ngày với tiết Xuân vừa đến, nhưng trên bãi cỏ xanh rì dựng lên một cội cây già còn giữa mùa thay lá. Những … Đọc tiếp Liên-tồn hóa thân

Văn – Nghiệp

Một lần, anh Phạm Quốc Bảo cho biết là sẽ “chiếu cố” chọn một bài Văn, Thắp Xuân của Uyên Nguyên, đăng vào Quán Văn, tờ báo thông tin văn chương nghệ thuật do chính anh  và cố nhạc sĩ Ngô Mạnh Thu đề xướng. Báo phụ trương phát hành mỗi hai tuần một lần, kèm ngay trang giữa của Nhật báo Người Việt, ấn bản số lượng lớn. Một … Đọc tiếp Văn – Nghiệp

Uyên Nguyên: Một hôm ngựa hí cháy khan mặt trời

1. Mỗi người đèo một cõi riêng cõi yêu, cõi mộng, cõi ưu phiền trầm luân tôi vào cõi nhớ từ ngày em quay bước. Dở dang! 2. Cõi tôi lay lắt, dặt dìu cõi tôi khuất bóng, cõi gần, xa cõi tôi hạn hữu, bao la cõi tôi ngắn ngủi chờ giờ vong thân 3. Cõi tôi trùng, lấp nghiệt oan trăm năm vay trả … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Một hôm ngựa hí cháy khan mặt trời