‘Thanks to press freedom – You know better’

Một xã hội truyền thông tự do, không nẩy sinh khái niệm ‘báo chí lề trái,’ khiến nẩy sinh thêm một vấn nạn đi kèm là áp lực với cả người đọc phải chọn lựa một thái độ hoặc, bị ‘ép theo lề phải’, đến nỗi hôm qua ông nhà thơ Ðỗ Trung Quân, hiện sinh sống tại Sàigòn la toáng: ‘các anh ba anh tư, không … Đọc tiếp ‘Thanks to press freedom – You know better’

Nặng lòng một mối tình phai

  Bạn chở ta đi một vòng nhắc lại ta từng nỗi long đong cõi lòng, ta đâu hiểu nên chắc gì, bạn hiểu hơn!? Bạn chở ta đi vòng nữa biết ngày sau còn có dài lâu để theo lũ bạn cùng đi tới ngây ngất cười, sau những lần đau! Bạn chở ta, rồi cũng cuối đường chia tay nhau lúc mặt trời hồng xoay lưng thấy từng … Đọc tiếp Nặng lòng một mối tình phai

Vẫy tay chào nhau, lệ ngấn dài…

Lễ Tiểu Tường, kính nhớ Sư-Huynh Phổ Hòa (tức Trưởng niên Hồng Liên Phan Cảnh Tuân)  1. Mới đó chừng đã, tận đường vẫy tay chào nhau, lệ ngấn dài thuở chưa đi hết, lòng đâu biết tận tuyệt cuối đường mấy người thương? 2. Than ôi! sao chưa kịp tỏ lòng nhau đã thấy bóng đổ trên tòa áo quan. 2012 Ảnh: Bóng Từ (by Nguyên Việt)   … Đọc tiếp Vẫy tay chào nhau, lệ ngấn dài…

Lúc giờ điểm tình yêu lên ngôi

Bởi rồi sẽ, những con tim cũng đến hồi tật nguyền, khô máu; những nụ hôn mượn thời gian về tàn tạ dung nhan; những ánh mắt dịu dàng; những nụ cười hạnh phúc, sẽ tắt lịm hiển nhiên khơi dậy từ giờ phút ban đầu lúc vừa thắp lên đóm lửa tình yêu nồng cháy sùng bái dâng tụng bời bời. Bởi rồi sẽ, … Đọc tiếp Lúc giờ điểm tình yêu lên ngôi

Ngoái đầu nhớ lại bờ, xưa xa…

1. Thời gian như lửa thiêu cháy trên đầu ngọn tóc, bạc! Đất trời rộng thênh thang sải tay đời chật, hẹp! 2. Cuộc vui vá víu suy tàn thân thể từng giọt máu tan hắt hiu chiều vẳng tiếng Hạc băng băng vượt nhánh sông buồn bóng trắng lặng giữa mù sương viên sỏi lăn từ triền dốc khoáy động hồ gương âm ba … Đọc tiếp Ngoái đầu nhớ lại bờ, xưa xa…

Uyên Nguyên: Buồn, vui tủn mủn làm người…

1. Buồn, vui tủn mủn làm người ngày sau để lại tiếng cười dở dang 2. nỗi nhớ mông lung không dung nhan sắc hương em đã lạt phai màu phấn sự thật bao giờ cũng cẩn mật về sau chân lý là, … lúc muộn màng …. mình biết yêu nhau. 3. tiếng khóc vang lên trong đêm tối là nỗi buồn trầy xước xương … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Buồn, vui tủn mủn làm người…