Trăm năm trắc ẩn những buồn/vui
Sinh Mẹ cho con phận làm người trăm năm trắc ẩn những buồn, vui ngày sinh đã báo giờ tận khổ hạnh phúc sao đành nứt nẻ, đau! Tử Bạn cho ta chút tình người trả vay chưa trọn, đã bùi ngùi xa về đây đứng điệu thật thà khuôn nằm vuông vức chợt, nhận ra mình! Vọng Em cho ta thêm, lại cuộc tình … Đọc tiếp Trăm năm trắc ẩn những buồn/vui