‘Ưng vô sở trụ*’
một nụ Sen hồng
ở đục, trắng lòng
tỏa lân hương Ðạo.
thượng tuần tháng 3, 2012
Kính tiễn một bậc thầy,
Cư sĩ Liên Hoa
* 應無所住而生其心
Ưng: Thuận, bằng lòng, nên. Vô: không. Sở: nơi chốn. Trụ: ở. Nhi: mà, Kỳ: cái ấy. Tâm: cái tâm của con người.
Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm: nên không trụ vào chỗ nào mà sanh ra tâm ấy. Ý nói: để cái tâm trống không, đừng trụ vào đâu cả thì sanh ra tâm thanh tịnh.
Câu kinh nầy ở trong phẩm Trang Nghiêm Tịnh Độ trong Kinh Kim Cang.
Phật hỏi Tu Bồ Đề: – Theo ý ngươi hiểu sao? Bồ Tát có trang nghiêm Tịnh độ (trau sửa cái tâm) chăng?
– Bạch Thế Tôn, không, bởi cớ sao? Trang nghiêm Tịnh độ tức chẳng phải trang nghiêm, ấy là trang nghiêm.
Phật nói: – Tu Bồ Đề, bởi vậy các vị Đại Bồ Tát phải hiểu như thế mà sanh cái tâm thanh tịnh, chẳng nên trụ nơi sắc (sắc màu) mà sanh tâm, chẳng nên trụ nơi thinh (tiếng), hương (hơi thơm), vị (mùi ngon), xúc (thân cảm xúc vật dục), pháp (ý vọng tưởng danh lợi) mà sanh tâm. Phải trụ vào cảnh Hư vô (trống không) mà sanh tâm thanh tịnh.