Người bé bỏng trong trời đất, mà chưa chịu nhỏ nhoi hơn!

    1. Buổi tối, ngồi ở phòng đọc sách nhìn ra hiên ngoài, mảnh trăng treo lửng giữa trời như ngự trên vòm ngói của những căn nhà đối diện. Ánh sáng trăng mờ ảo, lan toả đẩm vào màn sương mây khoanh thành một vòng tròn trắng đục. Tay không chạm được mà cảm giác ngây ngấy lạnh! Trăng đêm nay không đẹp, trời … Đọc tiếp Người bé bỏng trong trời đất, mà chưa chịu nhỏ nhoi hơn!