Ðến nhà Ngô Văn Quy, có chừng vài chục tượng Ngài Đạt Ma Tổ Sư, đó là bộ sưu tập những bức tượng Ngài mà anh đắc ý nhất. Nghèo mà vẫn chơi “hàng độc”!
Cái thú của người Phật tử, mà Phật tử với nghệ sĩ có khác gì trong nguồn cảm hứng Thơ. Hồn Thơ Ngô Văn Quy và những bức tranh tượng được anh dành dụm, cắc củm mang về, trang trí thành một không gian thiền tính đầy cảm hứng.
Mỗi ngày Ngô Văn Quy vẫn tủn mủn với tượng, với tranh, với những dòng thơ và với bạn bè… Mình gọi đó là ‘Góc Ngô Văn Quy’….
Ảnh: Nguyên Việt
Biết tượng “như thật” là đạo.
Nhìn tượng mà tâm không đắc ý hàng độc là thiền.
🙂
ThíchThích
:-))))) sảng khoái, tuyệt! Nhưng lấy ý quên lời, còn chấp ngữ không phải thiền:-)))))
ThíchThích