1.
Trên chiếc bàn tròn kê nơi góc phòng, thằng Người Gỗ ẩn mình sau những bức ảnh gia đình và những vật lưu niệm. Tôi bất chợt nhìn thấy và mang hắn ra ánh sáng. Hắn cuối gầm mặt, vì chóa mắt. Người ta khéo đẻo ra hắn từ một thân cây mang dáng dấp của người. Từ đó hắn biết hổ ngươi!
2.
Người ta nói ‘giận quá mất khôn,’ song ở nhiều trường hợp khi giận, người ta có khả năng nói những lời thật tự đáy lòng. Câu phát biểu của ông trung tá Vũ Văn Hiến bấy giờ là thật, ‘khả tín’ về thực trạng TỰ DO trong xã hội Việt Nam ngày nay. Ông Hiển ‘mất khôn’ khi không kềm chế bản thân để giữ gìn thể diện cho Ðảng và Nhà nước, nhưng chí ít ông đã có một phút ‘nói thật’ với Dân(?)
3.
Thằng Người Gỗ có dáng ngồi buồn so như định mệnh từ lát cắt đầu tiên. Người muốn đẻo ra hắn, ngồi trăm năm gục đầu. Nhưng hôm nay hắn bắt đầu động đậy, chống càm trầm tư, nhớ lại tiền thân mình, làm cọc gỗ nơi chiến bãi Bạch Ðằng.
Boston, MA hạ tuần tháng 9, 2012
Tượng thằng Người Gỗ Hổ Ngươi và Thằng Người Gỗ Trầm Tư
trong phòng khách của nhà thơ Trần Trung Ðạo (Hình: Uyên Nguyên)