Lời oan có tới Thiên cao!?

Lồng lộng lưới trời tuy sếu sáo, Thưa mà chẳng lọt mảy lông mày (GTK)   Mấy ngày trước, từ trong nước tiếng cầu cứu của Tập Thể Sinh Viên Khoa Công Nghiệp Thực Phẩm Khóa 10 vang xa cho trường hợp của bạn mình, là cô Nguyễn Phương Uyên vừa bị công an phường Tây Thạnh và Tân Phú bắt đi biệt tăm. Lý do … Đọc tiếp Lời oan có tới Thiên cao!?

Lại Tôn Dũng, mang Tình phổ Nhạc

Viết vội đôi dòng cho Tình Yêu, trong dòng nhạc Lại Tôn Dũng   Có một nét duyên tự định hình giữa dòng sinh hoạt văn nghệ Little Sàigòn. Ðó là nhóm anh em trẻ tuy không chọn việc chơi nhạc như một nghề chính. Song, đàn và hát là điều không thể thiếu trong đời sống của mình. Ở những sớm trưa hẹn hò, và chiều … Đọc tiếp Lại Tôn Dũng, mang Tình phổ Nhạc

Ðất nước của những cơn giận*

Nhân đọc thơ của nhà thơ Nguyễn Tấn Cứ và, xem ảnh của anh Ngh. Crr 1. Ðọc bản tin của phóng viên Nguyễn Linh, nhật báo Người Việt, tôi biết sẽ có một buổi triển lãm nghệ thuật nhiếp ảnh mang chủ đề ‘Việt Nam 1969-1970,’ thời của chiến tranh! Song, như lời ông Michael Burr, một cựu chiến binh từng tham chiến tại Việt Nam và cũng … Đọc tiếp Ðất nước của những cơn giận*

Ngựa dừng bên hiên, có mỏi!

Mùa thu về rất nhẹ trên những cành hồng trĩu trái nơi vườn sau. Nắng xuyên qua lá thả bóng làm điệu trên thửa sân vuông đã lâu chẳng buồn quét dọn, từng chiếc lá xanh xanh vàng héo khô mấy độ rồi hồi sinh tươi rói lại. Buổi sáng nâng chung trà thơm thơm suốt những mùa sen xứ Huế, một chỗ ngồi lặng … Đọc tiếp Ngựa dừng bên hiên, có mỏi!

Ngày tim đã reo mừng!

1. Chuyện văn nghệ, một lúc đạt đến ý thức xây dựng nhân sinh và, nghệ thuật, được khơi nguồn từ những rung động tình yêu trước sự sự buồn vui lay lắt kiếp người, thì đó là cống hiến! Ðem cuộc đời mình cống hiến cho nghệ thuật, để nghệ thuật từ đó cống hiến cho đời sống con người những giá trị nhân bản, … Đọc tiếp Ngày tim đã reo mừng!

Non nước nghìn năm họa bắc phương!

  1. Mấy hôm tá túc ở nhà anh Trần Trung Ðạo, anh chị chu đáo dành sẵn cho một căn phòng tiện nghi trên tầng hai. Nhưng tôi chỉ xin một chiếc chăn đắp và được ngả lưng ở sofa nơi phòng khách, tầng trệt. Góc phòng có một hồ nuôi cá vàng, và một hồ nữa nuôi rùa. Mấy ngày ở Boston, đang đêm lạ giờ … Đọc tiếp Non nước nghìn năm họa bắc phương!

Tiếng vọng thức lay nhân bản

Ðịa ngục, đáy vực nở hoa tiếng vọng thức lay nhân bản. UYÊN NGUYÊN, thượng tuần tháng 10, 2012 Kính tiễn chí sĩ Nguyễn Chí Thiện tác giả ‘Hoa Ðịa Ngục’ Triệu cuộc đời khổ oan,  Nát tan trăm ngàn mảnh  Chắp lại mới hóa thành  Mấy vần thơ ai oán (Thơ Nguyễn Chí Thiện) Đọc tiếp Tiếng vọng thức lay nhân bản

Uyên Nguyên: Thơ Vương Từ: Buồn vui, một tiếng cười, xòa!

Há, Vương Từ làm thơ không vất vả chạy in như nhiều nhà thơ tôi đã từng quen biết! Thơ ông sẵn có bạn bè đem in thành tập, rồi từ trong nhà gởi ra, tặng lại cho tác giả. Sướng thật! Vương Từ làm thơ như uống rượu, hoặc giả uống rượu rồi, có thơ. Nhưng uống rượu và làm thơ để làm gì? Mua … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Thơ Vương Từ: Buồn vui, một tiếng cười, xòa!