Dẫu no cơm mà vẫn đói tự do!

“Ðứng quanh mâm cơm giờ này cùng nhau chấp tay, bát cơm tuy vơi mà đầy khổ cực đắng cay. ‘Ăn trái nhớ người trồng cây, uống nước nhớ kẻ khơi nguồn.*’ Bát cơm tuy vơi mà đầy khổ cực đắng cay!” Bài hát này, mỗi khi anh em Gia Ðình Phật tử sinh hoạt ở chùa, hay đi cắm trại, lúc tất cả cùng quay quần … Đọc tiếp Dẫu no cơm mà vẫn đói tự do!