Yêu tôi nào phải, cái tôi riêng…!?
Buổi sáng đọc lại thơ Ngô Tịnh Yên, “Lãng Mãn Năm 2000” Từ “gánh thơ qua những chợ đời,” rồi gánh đời trên đôi vai mỏng, Ngô Tịnh Yên đi tiếp hành trình thơ Lãng Mạn Năm 2000. Cõi thơ một mình viết xuống, con chữ đau theo nỗi cách lìa, như những giọt nước mắt chẻ ra muôn nhánh sông, trôi về những tàn … Đọc tiếp Yêu tôi nào phải, cái tôi riêng…!?