Nhân có người nhắc đến Dì… thương nhớ!
Mến gởi M&M
Vượt biên bao bận không thành, bố bị tù, ở lâu hơn so với mọi người trong nhà, vì thân phận ‘tài công.’
Một hôm có tin nhắn về: ‘bố đã vượt ngục.’ Mẹ tức tốc dắt díu hai anh em tôi lên chùa, trốn tạm, nhờ chư thầy chỡ che, vài ngày sau cũng tìm đường trốn theo lời bố dặn. Từ đó, tôi vĩnh viễn xa Nha Trang.
Vào Sàigòn, nơi tá túc qua ngày cũng là chùa, nhưng thời gian không lâu, mẹ con lại dắt díu nhau đi. Vì chùa cũng không còn là chốn yên ổn, dưới thời chủ nghĩa vô thần!
Rồi, nơi dung thân mới là một chuồng gà trên lầu năm ở nhà dì dượng Hai, được dọn lại tươm tất. Những ngày giấu mình nơi đó, anh em tôi không thể chường mặt ra đường, suốt ngày chỉ vui với sách, sách do mấy Dì ở quê gởi ra, vì sợ cháu buồn.
Có lẽ, mình biết quý và mê sách từ đó!
Bây giờ, nhà có nhiều tủ sách. Sách mang về dù đọc xong hoặc chưa, mình đều trưng ở kệ trong phòng làm việc. Riêng sách của Dì, mình lại đặt ngay ngắn nơi bàn thờ! Mỗi khi lạc lỏng, thì lần giỡ ra xem…
Tháng 5, 2012,
chừ cũng gần ngày Giỗ của Ni sư Hạnh Ðạt (1954-2008)
Uyên Nguyên
- Thơ Thích Nữ Hạnh Ðạt
Cám ơn anh Uyên Nguyên. Cũng xin chép lại đây để tặng anh và bà cụ hai bài thơ của NS Hạnh Đạt.
tử sinh
Ta chết như hoa cười bên suối
Ta sống như sương thầm hơi đêm
Từ xưa chưa bao giờ biết nói
Ngàn sau chưa bao giờ lưu tên
Ni Sư Hạnh Đạt
Tự tình khúc
1.
Ta mang tâm hồn tu sĩ
trên chiếc áo vạn muôn đời
lang thang tháng ngày sương gió.
Ta mang tâm hồn thi sĩ
cuộn tròn cánh mây trời
trong lòng con khoá nhỏ của tu viện nên thơ.
Trên tình yêu nhân thế
giọt mật trái tim chảy tràn
xanh từng ngọn cỏ.
Vốc ngụm trăng vàng
giữa lòng bàn tay suối trắng
biết thế nào
rồi bình minh cũng vẫy gọi lên đường.
2.
Có phải rằng
mưa
hay vô thanh gõ qua bờ đá
giao hưởng chập chùng là
muôn ngàn thiên kỷ lênh đênh
Ngồi.
Một vần thơ
Cốc trà đã cạn.
3.
Chim đêm gõ
không khí
vỗ
hư không tĩnh mặc
Trời
vê tròn
thế giới
Trăng sáng
lặng
như tờ
Ni Sư Hạnh Đạt
ThíchThích