Uyên Nguyên – “Bụi Ðường Dài Gót Mỏi Ði Quanh”

1969230_777713242275355_849148166270715314_nÐâm sầm vào nỗi buồn của chính mình, buộc phải đi cho hết. Mong chóng qua!

Con đường có những bảng tên, những khúc quanh, rẽ ngôi mà vẫn dài như vô định; Xăm sói vào nỗi buồn của chính mình, mong đặt tên cho một cuộc tình, vì cuộc tình nào qua đều có những tên gọi rất đỗi thiết tha…

Ði hết buổi chiều, con đường dẫn mình đi miết về phía mặt trời trốn tìm. Bên đường có bóng Phật hiện, giữa chốn nhân gian bụi mù…

Dana Point, CA, 7.2016
Uyên Nguyên

 

* Câu thơ của Tuệ Sỹ

 



Chuyên mục:Góc Ảnh, Độc thoại, Độc thoại

Thẻ:

1 replies

  1. Ôi !
    ” giữa chốn nhân gian bụi mù… Ðường Dài Gót Mỏi Ði Quanh ”
    Mời Uyên Nguyên.

    Thư Giãn

    1)Nằm:
    Chầm chậm … đầu gối co, bàn tay đợ , rồi … cho lưng, ngã tự từ …

    Thu đông – từng chiếc, rụng rơi, muộn – về nguồn.
    Nóng lạnh – lo chi hỉ, kệ – thịt da mát mẻ.
    Chiếu đất mền trời, nằm giữa – O, vô tội.

    2)Giả từ bản ngã:
    Mắt môi buôn xuôi – nét thơ sinh – hồng mỏng.
    Chân rã, tay nới dài – nhớ mần chi – ngày tháng củ .
    Biệt ly thi thể – tâm linh về một cõi cô riêng.

    Nghe chưa O – dòng nước lênh đênh – lời ca thì thầm tề !

    3)Nghe con nước chuyện trò:
    Xin mời đọc „Câu chuyện dòng sông“ của tác giả Hermann Hesse.
    Cuộc hành trình của tâm linh, cùng người lái đò nghe và hiểu
    cái thanh âm ‘Om’ (Dhama) dị kỳ mà dòng nước kể nghe …

    30 phút … thư giãn … hết, mời cám ơn.

    4)Thư gĩan – lại từ đầu
    -Nằm
    -Giả từ bản ngã
    -Nghe con nước chuyện trò
    -Thư giãn – lại từ đầu

    Khả Quỳnh

    Đã thích bởi 1 người

Gửi phản hồi cho Khả Quỳnh Hủy trả lời

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.