Trần Vấn Lệ: Hết Tết Rồi

Thế là hết Tết rồi. Cháu tôi nói và cười: “Thưa Ngoại, con đi học, hôm nay ngày đầu tuần!”. Cúi xuống cháu, tôi hôn… nhìn nó đi ra ngõ. Nhớ ngày xưa, tôi nhỏ, hết Tết thấy buồn buồn.  Bây giờ chuyện đó thường đối với người xa xứ.  Tết chỉ là nỗi nhớ của người lớn…đang già.  Tết của kẻ xa nhà, nhớ … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ: Hết Tết Rồi

Tuấn Khanh: Ly rượu mừng giữa cuộc bể dâu

Mùng một Tết Đinh Dậu, trong một buổi chiều xuống, thành phố như tan vào một dấu lặng thanh thản, tôi chợt nghe bài Ly Rượu Mừng của nhạc sĩ Phạm Đình Chương vang lên. Giai điệu như ngọn gió xuân dịu dàng, đáp xuống mái hiên của các ngôi nhà cao tầng, len vào từng căn phòng nhỏ, chảy vào trong tim người giữa … Đọc tiếp Tuấn Khanh: Ly rượu mừng giữa cuộc bể dâu

Trần Vấn Lệ: Mỗi Ngày Tôi Còn Thơ

Mấy lời: Hồi Ôn Huyền Không còn, vẫn nói đọc “thơ Lệ buồn!”. Ngày Xuân tha hương đọc mấy vần thơ này của Lệ quả thật muốn khóc! “Một ngày là muôn năm, Việt Nam ơi đứng dậy!  Cái xác không động đậy, lũ tràn bãi tha ma… Rừng không còn nở hoa.  Đồng không còn lúa mọc.  Má tôi đang quỳ khóc, con cháu đói bỏ đi…” Hôm … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ: Mỗi Ngày Tôi Còn Thơ

Trần Vấn Lệ: Sống Chết Là Thao Thức Cùng Canh Giữ Nước Non

Những người Lính Hải Quân chết họ được Thủy Táng.  Biển ghi danh công trạng Người Chiến Sĩ Hải Quân. Những người Lính Lục Quân chết trên rừng trên núi, xác được vùi bên suối, có xác về nghĩa trang. Công trạng của Lục Quân lá rừng không chép hết.  Công trạng của người chết vì Non Sông vô biên… Những người lính Không Quân … Đọc tiếp Trần Vấn Lệ: Sống Chết Là Thao Thức Cùng Canh Giữ Nước Non

Uyên Nguyên: Nỗi bi thiết của một dân tộc

Trước đây, cũng nhân một sự kiện liên quan lá quốc kỳ, mà tôi viết xuống suy nghĩ riêng của mình, bài viết còn lưu lại trên Blog Uyên Nguyên, tựa “Ngọn Cờ Nhân Nghĩa”. Nay cũng nhân chuyện lá quốc kỳ vàng, đỏ v.v… tôi thấy mình cũng muốn bày tỏ một điều gì, cho dù điều đó rất riêng tư, song trước lúc … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Nỗi bi thiết của một dân tộc

Trần Trung Ðạo: Việt Nam, Một Thời Thiếu Máu

Trong ngôn ngữ Việt Nam, chữ “máu” không đơn giản chỉ một bộ phận cơ thể hay “thiếu máu” không phải dùng để chỉ một nguyên nhân ảnh hưởng đến sức khỏe như tại các nước khácmà còn khơi dậy nỗi đau đã in sâu trong nhận thức con người. Nhắc tới chuyện thiếu máu năm nay, không thể quên có một thời Việt Nam … Đọc tiếp Trần Trung Ðạo: Việt Nam, Một Thời Thiếu Máu

Ngô Thế Vinh: Mùa Xuân Tây Tạng và Câu Chuyện Những Dòng Sông

Gửi Nhóm Bạn Cửu Long If Tibet dries, Asia dies Nếu Tây Tạng khô hạn, Châu Á chết [www.tibetanwomen.org] Hình 1:Đức Dalai Lama và Cực Thứ Ba của Trái Đất[nguồn: http://www.activeremedy.org%5D CỰC THỨ BA CỦA TRÁI ĐẤT Khoảng ba trăm triệu năm trước, Tây Tạng còn nằm dưới đáy biển Tethys nguyên là một đại dương mênh mông bao trùm cả diện tích Châu Á … Đọc tiếp Ngô Thế Vinh: Mùa Xuân Tây Tạng và Câu Chuyện Những Dòng Sông

Uyên Nguyên: Chuyện con Rồng và chuyện Con Người

Con rồng bằng cây xanh giữa đường Lê Hồng Phong, Hải Phòng bị dán hoa nhựa phủ kín khiến nhiều người dân cho rằng loè loẹt, phản cảm, có người nói giống Pikachu – Ảnh: SBS Vấn đề không phải con gì mà là con mắt! Trong con mắt của người dân thời nợ công ngất ngưỡng, cái gì do chính phủ, nhà nước nặn ra … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Chuyện con Rồng và chuyện Con Người

Huỳnh Kim Quang: Đón Xuân, Uống Trà, Mạn Đàm Chuyện Đời, Chuyện Đạo

Ngày Tết theo truyền thống dân Việt là dịp sum họp gia đình, họ hàng. Dù đi đâu hay có bận gì thì tới ngày Tết con cháu trong nhà cũng dành vài ngày để quy tụ về nhà ông bà, cha mẹ, nhà từ đường cùng nhau ăn Tết, chúc xuân, thăm hỏi và hàn huyên chuyện trò. Thôi thì mình cũng “trước sao … Đọc tiếp Huỳnh Kim Quang: Đón Xuân, Uống Trà, Mạn Đàm Chuyện Đời, Chuyện Đạo