Trước đây, cũng nhân một sự kiện liên quan lá quốc kỳ, mà tôi viết xuống suy nghĩ riêng của mình, bài viết còn lưu lại trên Blog Uyên Nguyên, tựa “Ngọn Cờ Nhân Nghĩa”.
Nay cũng nhân chuyện lá quốc kỳ vàng, đỏ v.v… tôi thấy mình cũng muốn bày tỏ một điều gì, cho dù điều đó rất riêng tư, song trước lúc đặt bút, tôi không khỏi đắn đo, cân nhắc có nên chăng?
Rất nhiều lần tôi đã từng tâm sự với bạn bè và tự nhắc nhở chính mình nữa, cuộc chiến Việt Nam đã để lại trên mảnh đất Việt Nam, thân thể và tâm trí Con Người Việt Nam những vết thương sâu khó lành, mà giờ đây lúc nhìn lại, những người lính trận dù đứng dưới màu cờ Vàng, hay Ðỏ, mỗi gia đình người Việt Nam không ít thì nhiều, đã có những người thân chết cho, chết vì màu Cờ mà họ đã chọn. Tất nhiên một khi chọn cái nào, vì thấy ở đó là lý tưởng.
Rồi một phần tư thế kỷ qua, Người Sống mai mãi đeo nặng ân tình u uất của những Người Chết!
Tôi nhớ một thập niên trước, riêng trong lãnh vực truyền thông hải ngoại, người ta tối kỵ cho xuất hiện “lá cờ máu”, hay chân dung các vị lãnh tụ Cộng Sản trên các trang báo và màn hình TV với bất kỳ lý do nào. Nếu có, thì cũng phải “gạch chéo” như một sự xác định thái độ “bất cộng đái thiên”. Nhưng rồi những năm gần đây, điều đó không còn nữa. Rõ nhất là trên các trang báo, hay màn ảnh TV đã bày tỏ thái độ ủng hộ, “tiếp lửa cho đồng bào quốc nội”, đồng loạt đưa lại những hình ảnh người Sài Gòn-Hà Nội xuống đường chống Trung Quốc, hay đầy đủ những tin tức lớp lớp công nhân biểu tình; bà con Dân Oan lếch thếch đó đây kêu nài trả người, trả nhà trả đất với biểu ngữ cầm tay có khi lại là những ngọn cờ đỏ rực, thậm chí mang theo cả ảnh Hồ Chí Minh!?
Như vậy câu hỏi là, dù đứng dưới ngọn cờ “đỏ”, nhưng ước vọng mà 90 triệu đồng bào quốc nội đang gọi đòi phải chăng không chung cùng niềm khát vọng của người Việt hải ngoại cờ “vàng”? Và khi mình “ủng hộ”, “tiếp lửa”, hay “đồng hành với đồng bào quốc nội”, là những người đứng lên nhưng đang “giương cờ đỏ” chống Trung Quốc hay chống cả chính quyền, thì có nghĩa là chúng ta mặc nhiên ủng hộ lá cờ “đỏ” hay sao?
Câu trả lời của người Việt hải ngoại tôi tin tất nhiên luôn luôn là không, và ngay cả với đồng bào ở quốc nội, cũng chưa chắc.
Vậy thì ở trường hợp này, lá cờ mang một ý nghĩa gì khi mà Người Việt hải ngoại đang đứng (tự do) dưới bóng cờ vàng, và đại bộ phận đồng bào quốc nội phải (bị) đứng dưới bóng cờ đỏ, nhưng đáng ngại hơn hết và bao giờ, là bóng cờ của quân ngoại xâm. Nên điều còn lại và duy nhất Người Việt nhận diện nhau dưới hai màu cờ là một nỗi bi thiết chung của Dân Tộc.
Bấy giờ, còn có một ngọn cờ nào khác nữa không, ngoài nỗi bi thiết của một dân tộc bị đọa đày và lưu vong?
Tôi không biết sau 1975, lúc đi vượt biển, người Việt mình may mắn có bao nhiêu người mang theo được lá cờ vàng, nhưng thay vào đó, lá cờ đem lại niềm hy vọng sống còn là mảnh vải trắng viết nguệch ngoạc ba chữ S.O.S.
Ðất nước mình đã tới hồi nguy kịch, và đủ bi kịch hay chưa?
Bởi, nếu phải có một lá cờ đỏ cho đất nước mình, thì chẳng ai mong nó là lá cờ đỏ 6 sao!!!
Và buồn đau đáu, nếu một ngày lá cờ vàng được quốc tế công nhận như biểu tượng của một cộng đồng dân tộc, nhưng còn theo mãi những ngày lưu vong!!!
16 tháng Giêng, 2017
Uyên Nguyên
(nhân đọc bản tin Không ngừng tăng cường quan hệ hữu nghị và hợp tác Việt – Trung)
Ðồng bào Việt Nam tại Ðức Quốc biểu tình chống Trung Quốc.
SONG CHI/Rfa: Đừng lẫn lộn lá cờ của một đảng phái chính trị với lá cờ hay hình ảnh của Tổ Quốc. Lịch sử của Tổ Quốc VN thì có hơn 4000 nghìn năm nay, nhưng lịch sử của đảng cộng sản thì chỉ mới chính thức tính từ năm 1930 mà thôi.
Hãy nhìn sang tất cả các nước XHCN cũ kể cả Liên Xô, khi đảng cộng sản sụp đổ, có quốc gia nào lấy lại lá cờ của đảng cộng sản hay không, hay là thậm chí ở một số quốc gia trên thé giới, những hình ảnh, biểu tượng như búa liềm, sao vàng, màu cờ máu còn bị cấm xuất hiện, quảng bá, giống như biểu tượng chữ thập ngoặc của chủ nghĩa phát xít?
Rồi đây, chế độ cộng sản sẽ sụp đổ, chọn lá cờ gì sẽ tùy thuộc vào cuộc trưng cầu dân ý, tùy thuộc vào nhân dân VN. Nhưng chắc chắn lá cở đỏ sao vàng sẽ phải biến mất, không có chỗ trong tương lai, trên đất nước này.
Trong lúc chờ đợi, thay vì ném đá, nhục mạ lẫn nhau, có lẽ tốt hơn những ai còn chưa hiểu biết, còn binh vực cờ Đỏ hay còn mơ hồ, nhầm lẫn về lịch sử, hãy chịu khó đi học lại về lịch sử một cách đúng đắn để có một cái nhìn khách quan hơn về màu cờ, ý nghĩa, hoàn cảnh ra đời của những lá cờ trước khi phát ngôn một cách hàm hồ.
Còn những ai yêu quý cờ Vàng cũng đừng nên ép buộc người khác phải yêu màu cờ của mình, hãy tìm cách giải thích, đưa dẫn chứng, tài liệu, lập luận chứng minh cho người ta hiểu, nếu người ta vẫn không hiều thì thôi, hồn ai nấy giữ vậy. Hãy tập trung đấu tranh vì một tương lai tốt đẹp hơn cho VN, tập trung đấu tranh giành lại đất nước từ tay đảng cộng sản bán nước đã, trước khi VN mất hẳn vao tay Trung Cộng. Khi đã giành lại được đất nước, chúng ta sẽ nói chuyện màu cờ sau (Cờ Đỏ cờ Vàng – RFA).
Chuyên mục:Nhân vật, Sự kiện, Xã hội
Trả lời