“Môt năm trời có bốn mùa
Mẹ tôi chỉ có nắng mưa ngút ngàn
Năm nay Đại Lễ Vu Lan
Hồi chuông Bát Nhã vọng vang xứ người”
Vinh Hồ, Thương Mẹ
Như Biển Hồ Lai Láng là tên gọi của một thi tập, nhưng đồng thời là một minh chứng, một nén tâm hương, và là một tiếng vọng muôn trùng từ đáy lòng của người con đã trải qua gần trọn kiếp người mà vẫn chưa thôi nhớ Mẹ, chưa nguôi nghĩ về Cha.
Thơ của Vinh Hồ là thơ của người đã từng nếm gió xa trường, ôm gông nhà tù, ngậm ngùi lưu vong – nhưng nơi sâu thẳm nhất, vẫn luôn là một người con đau đáu với hai bóng hình đã xa dương thế. Có lẽ, thi sĩ nào rồi cũng ít nhất một lần làm thơ về Cha Mẹ, nhưng viết được hàng trăm bài, trong suốt nhiều chục năm, với từng dòng là một nhịp tim thật, thì chỉ có thể là người mang trong mình nghiệp thơ trĩu nặng và một đạo hiếu khôn khuây.
Đọc Như Biển Hồ Lai Láng, ta không chỉ chạm vào nỗi đau riêng của nhà thơ, mà bắt gặp hình ảnh của hàng triệu Cha Mẹ Việt Nam từng còng lưng nuôi con giữa chiến tranh, tù ngục và ly tán. Mỗi bài là một lát cắt của thời cuộc, một ấn tích phận người. Có Mẹ nghèo đói ăn mặc rách vẫn ôm con dưới làn đạn réo, có Cha suốt đời âm thầm lặng lẽ như mặt trời soi sáng mà không đòi báo đền. Có những lời ru chưa kịp dứt thì con đã xa, và những giấc mơ đoàn viên chỉ tồn tại trong hư ảnh chiêm bao.
Nhưng thơ Vinh Hồ không trói buộc độc giả trong bi lụy. Ngược lại, chính sự thật thà đến tận cùng, sự ngậm ngùi không tô vẽ đã mở ra một thứ ánh sáng – ánh sáng của lòng biết ơn, của sự thức tỉnh nhân tính. Những ai từng vô tâm sẽ biết xót xa. Những ai đang làm Cha Mẹ sẽ rưng rưng. Và những ai còn Mẹ còn Cha – có thể sẽ bắt đầu học cách thương yêu.

𝐍𝐇𝐔̛ 𝐁𝐈𝐄̂̉𝐍 𝐇𝐎̂̀ 𝐋𝐀𝐈 𝐋𝐀́𝐍𝐆
Thể loại: thơ
Tác giả: Vinh Hồ
Bìa: Uyên Nguyên Trần Triết
Dàn trang: Đỗ Huỳnh Đăng Ngọc
Sách có trên Amazon
hay tiên lạc tác giả: Vinhho5555@gmail.com
Không náo nhiệt, không triết lý, Như Biển Hồ Lai Láng chảy như một dòng suối mát, tưới tẩm cõi người đang khô cạn vì hối hả và vô tình. Nó nhắc ta về đời sống không thể thiếu đạo làm con, và chữ Hiếu không phải là bổn phận – mà là một vinh dự thiêng liêng trong kiếp làm người.
Thơ Vinh Hồ đến với người đọc bằng một nhịp điệu trầm lắng, giản dị mà chân thành. Ẩn sau mỗi vần thơ là một đời sống trải nghiệm, một tấm lòng thủy chung với tình cảm gia đình và ký ức quê hương. Ông không cố tình gây ấn tượng mà chỉ lặng lẽ ghi lại những điều sâu xa trong lòng – như thể ai cũng có thể bắt gặp chính mình trong đó. Nơi thơ ông, ta nhận ra tiếng vọng của những điều thiêng liêng nhất: một lời ru, một ánh nhìn của Mẹ, một buổi chiều Cha gánh gồng trong im lặng. Và chính từ sự lặng lẽ ấy, thơ Vinh Hồ đang gợi nhắc, nâng đỡ, chạm đến và sẽ ở lại.
Như Biển Hồ Lai Láng không đơn thuần là tập thơ về Cha Mẹ. Nó là tập thơ về một thế hệ – thế hệ từng đi qua bể dâu mà không đánh mất nhân tính, không quên những tiếng ru đầu đời, không phủi tay với ký ức linh thiêng của Dân tộc. Nó khiến người đọc, dù trẻ hay già, đang ở đâu, làm gì – đều phải một lần dừng lại, cúi đầu, và thấy mình còn có một chốn để trở về: đó là lòng Mẹ, đó là bóng Cha, đó là cội nguồn đã âm thầm nuôi dưỡng tâm hồn ta nên người.
Bấy giờ, mỗi bài thơ là một nén hương thầm, xin mời bạn cùng thắp lên trong tĩnh lặng của trái tim.
Chốn Bụi, ngày 28 tháng 03 năm 2025
Uyên Nguyên