Buồn/vui đôi mắt vẫn trông theo…

1. Mỗi tuần báo ra, mình mang lên thăm Chú. Hôm trước nghe Cô nói là chú chưa đọc được nhiều, nhưng thấy tờ báo, mắt Chú cười, long lanh! Hôm nay Thiên An gởi theo một chậu lan, cùng đi với mình có thêm anh Ngô Văn Quy nữa, Anh vừa trở dậy sau một trận bệnh, thấp thỏm chờ kết quả xét nghiệm. Trông … Đọc tiếp Buồn/vui đôi mắt vẫn trông theo…

Nỗi nhớ nào rơi trên ngày tháng cuối…

1. “Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui…,” nhưng những bản tin buổi sáng dễ khiến mình vui được như lời họ Trịnh nói. Xa xa đã nghe vọng tiếng bom đạn, những kẻ hiếu chiến đang chuẩn bị cho một cuộc tàn sát, nhân loại hâm hấp lên cơn sốt. Dù mỗi dân tộc có khác, vẫn máu cùng đỏ và nước mắt mặn. 2. Buổi sáng chú Phước … Đọc tiếp Nỗi nhớ nào rơi trên ngày tháng cuối…