Sống kêu oan mà chết cũng oan…

  Thi thoảng anh nhớ, vẫn gởi cho mình những bài thơ, kèm theo lúc nào cũng có một câu chúc lành. Cảm nhận khi mở email ra xem, trước là biết sức khỏe anh ổn định, và sức sáng tác vẫn căng đầy. Bài thơ ‘Ðứng giữa vừa hoa buổi sáng’ anh gởi, không quá đỗi vui mà cũng không thật bi thảm, nhưng giữa hai luồng … Đọc tiếp Sống kêu oan mà chết cũng oan…

Tạ ơn nhau ‘có những hân hoan, có những u buồn, có đời hợp tan…’

Có những hân hoan có những u buồn có đời hợp tan Trầm Tử Thiêng   Lời thưa: Từ vài hôm trước, nhà văn Bích Huyền đã gởi vào cho blog’s Uyên Nguyên một bài mới nhân mùa lễ Thanksgiving. Ðọc để cảm nhận có nỗi gì ‘vui’ nhưng chen lẫn ‘chút gì bâng khuâng xao xuyến,’ bởi tâm cảnh giờ này ‘chợt nghĩ về hai nơi*’. Cho nên, ‘Thank … Đọc tiếp Tạ ơn nhau ‘có những hân hoan, có những u buồn, có đời hợp tan…’

Ðọc bài thơ mới của Trần Vấn Lệ

Nhớ nước đau lòng con quốc quốc (Bà Huyện Thanh Quan) Ngồi đọc thơ Trần Vấn Lệ, từng câu ngữ, nghĩa… buốt đau! Truyền thuyết quay lại buổi đầu. Sông Gianh đôi bờ chảy miết. Chảy siết, chẻ chiết phù sa, Bắc – Nam đâu sẽ là nhà? xẻ bầy con chim Quốc, bay suốt bờ bãi sơn hà, động lòng tiếng vọng “Quốc Quốc”. … Đọc tiếp Ðọc bài thơ mới của Trần Vấn Lệ