Trần Thị Lam – Chúng ta không vô can!

Vậy là sau bao nhiêu ngày chờ đợi, cuối cùng dù đau đớn, ta cũng phải chấp nhận một sự thật là biển đã bị đầu độc. Chúng ta tạm bằng lòng vì thủ phạm của tội ác đã được gọi tên. Những người thiếu trách nhiệm, buông lỏng quản lý… rồi đây phải trả lời trước công luận và chịu trách nhiệm trước pháp … Đọc tiếp Trần Thị Lam – Chúng ta không vô can!

Trần Thị Lam – Em Ước Một Lần Về Với Biển Chiều Nay

Em ước một lần về với biển chiều nay Đặt bàn tay lên trái tim nghe trùng dương rì rầm vọng về từ sâu thẳm Em ước mình có thể giang tay ôm vào lòng từng con sóng Nghe nhịp đập liên hồi để biết biển hồi sinh. Em ước một lần đứng trước biển lúc bình minh Để đón những con thuyền khơi xa … Đọc tiếp Trần Thị Lam – Em Ước Một Lần Về Với Biển Chiều Nay

Trần Thị Lam – Khói Lời

Tiếng đã cất lên ắt hẳn có người nghe Không vương lại người trước ta gửi người sau vậy Gửi một lời đi như gửi niềm tin cậy Để tiếng có thể vang lên trong thế giới không lời. Lời bay ra thành khói giữa đất trời Nếu không có ai nghe ta gửi cho chim ca và sông chảy Gió sẽ mang lời đi … Đọc tiếp Trần Thị Lam – Khói Lời