Vĩnh Hảo: Nhẫn, (Thư tòa soạn số 22, nguyệt san Chánh Pháp)

LỜI CA CỦA GÃ CÙNG TỬ Tuyển tập 100 Lá Thư Chủ Bút Nguyệt San Chánh Pháp Biên Soạn: Vĩnh Hảo Hương Tích Phật Việt xuất bản, 2020. Bìa: Uyên Nguyên Trình bày và layout: Nhuận Pháp và Tâm Thường Định Copyright © 2020 Vĩnh Hảo, Hương Tích Phật Việt. _______________________   Trong một câu đối đề tặng tu viện Quảng Đức bên Úc, thầy … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Nhẫn, (Thư tòa soạn số 22, nguyệt san Chánh Pháp)

Nguyên Siêu: Quảy Gánh Ra Đi

Trích báo Chánh Pháp của nhà văn Vĩnh Hảo chủ bút   Hướng về rặng núi xa, đồi cây xanh, Thầy quảy trên vai hai túi đồ, có lẽ một túi đựng đồ dùng cá nhân và túi kia là y hậu, đôi cuốn sách đọc… đếm từng bước trên con đường mòn của miền thôn dã. Đầu đội chiếc nón lá. Thân mặc áo … Đọc tiếp Nguyên Siêu: Quảy Gánh Ra Đi

Uyên Nguyên: Thì Đành Ngẫu Nhĩ Trời Mưa

    Ngỡ “được vua,” xua người “làm giặc” Phật tổ bao giờ chứng tội ai? Uyên Nguyên     Buổi sáng mới nắng đó, giữa trưa trời bỗng ấm ức mưa. Thắp một nén nhang trầm rồi ngồi vào chiếc bàn quen thuộc hướng ra ngoài bầu trời xám ngắt, đọc chậm rãi bài viết ngắn “Tín Tâm Bất Hoại” mà anh Vĩnh Hảo vừa gởi … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Thì Đành Ngẫu Nhĩ Trời Mưa

Vĩnh Hảo: Già Lam

Bây giờ là những ngày cuối năm âm lịch. Thiên hạ cùng viết về Xuân, Tết. Tôi muốn viết về Ôn Già Lam và Tu viện Quảng Hương Già Lam. Ôn Già Lam là cách gọi tôn kính của những môn đệ và phật-tử hướng về Đại lão Hòa thượng Thích Trí Thủ, vị viện chủ sáng lập tu viện. Trong tu viện, tăng chúng khi nói về ngài thì chỉ dùng chữ “Ôn” một cách gần gũi. Còn tu viện Quảng Hương Già Lam thì vẫn thường được gọi với cái tên thật ngắn: … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Già Lam

Vĩnh Hảo: Thông Điệp Từ Biển Lớn

    Từ bãi đậu xe bước lên thềm dành cho người đi bộ, người ta vẫn chưa thấy được biển. Phải leo một con dốc thoai thoải với những bụi hoa vàng vươn cao khỏi đầu, dẫn đến một vọng hải đài lộ thiên; từ nơi đây, nhãn quan mới bất chợt mở bừng trước một đại dương xanh thẳm, mênh mông, tráng lệ. … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Thông Điệp Từ Biển Lớn

Vĩnh Hảo: Khép Lại Những Con Đường

Ảnh minh họa: Uyên Nguyên Người ta nói, đại dịch đã đến rồi. Các công sở sẽ đóng cửa. Các con đường sẽ đóng bớt lại. Nhà hàng, rạp hát, những nơi vui chơi giải trí… tất cả đều phải đóng. Mỗi người hãy tự cách ly, đừng lang thang bên ngoài nữa. Một sẽ hại tất cả, và tất cả chung quanh cũng sẽ … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Khép Lại Những Con Đường

Vĩnh Hảo: Rong chơi nghìn cõi nước

Có những mùa khô nắng đổ trên thịt da bỏng rát. Đất nứt từng rãnh, chia thành những ô vuông bé nhỏ. Mỗi ô vuông nứt ra một mệnh đời. Mỗi mệnh đời rơi mãi vào trong những cơn mê sảng với cổ họng khô rang khát nước, loắn quắn tìm về suối nguồn tận non cao. Đuôi mắt chân chim dõi theo dấu chân … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Rong chơi nghìn cõi nước

Vĩnh Hảo: An trong cõi bất an

  Những cánh rừng bạt ngàn, nối nhau rực cháy suốt mấy tháng cuối năm ở Úc. Hình ảnh lửa phừng đăng trên báo chí, truyền hình thật kinh hãi! Tưởng chừng hỏa ngục được ghi lại trong những bản kinh tôn giáo. Hàng trăm nghìn gia đình phải di tản, dạt về hướng ven biển để tránh lửa, nhưng vẫn không tránh khỏi cái … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: An trong cõi bất an

Vĩnh Hảo: Nảy Lộc Đầu Thu

Thu đã sang mà lá chưa vàng. Những cành cao vẫn còn sum sê tán lá. Thời tiết có vẻ bất thường. Vài ngày trời nóng bức rồi lại vài ngày trời giá lạnh. Làn gió thu thổi hắt sương khuya vào cửa sổ làm rùng mình người dậy sớm. Chung trà độc ẩm, hoài niệm những mùa thu cũ. Nhớ những bạn bè, tri … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Nảy Lộc Đầu Thu

Vĩnh Hảo: Chân Thật và Giả Dối

Cư sĩ Tâm Quang Vĩnh Hảo (Ảnh: Quảng Pháp) Phương tiện kỹ thuật càng tinh xảo, con người càng dễ đi đến chỗ dối mình, dối người, hại mình, hại người, một cách tự nhiên, đến độ lòng chẳng có chút cắn rứt nào khi đã lỡ tạo ra những hậu quả xấu, làm khổ đau, thậm chí tổn hại đến sinh mệnh của kẻ khác. … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Chân Thật và Giả Dối

Vĩnh Hảo: Chí Nhỏ, Chí Lớn

Cư sĩ Tâm Quang Vĩnh Hảo (Ảnh: Uyên Nguyên) Thử nhìn con người qua những giai tầng xã hội: Chí lớn mà tài kém, cả đời chẳng làm nên đại sự gì. Chí nhỏ tài cao, vào đời chỉ biết dọn đường mở lối cho tiểu nhân cầm cờ đứng lên. Chí nhỏ không tài, nhờ ranh ma qua mặt kẻ dưới, lòn cúi dua … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Chí Nhỏ, Chí Lớn

Vĩnh Hảo: Mây Trắng Hỏi Ðường Qua

Himalaya (Ảnh: Trần Trung Ðạo, 2019)   Khuya dậy nghe tiếng dế gáy đâu đó ở vườn sau. Trăng hạ huyền mảnh khảnh phương tây. Bầu trời không mây, trong vắt, như tấm gương ảnh hiện một góc sáng, loang dần lên từ phương đông. Gió nhẹ mơn man cành liễu rũ. Hương thơm từ nhiều loài hoa sau vườn tỏa nhẹ vào cửa sổ … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Mây Trắng Hỏi Ðường Qua

Vĩnh Hảo: Sống Hòa

Nhà văn Vĩnh Hảo (Ảnh: Uyên Nguyên)   Khó giữ được tâm an khi con người và thế giới chung quanh thường xuyên chuyển động, loạn động… Tâm dễ vọng động khi quan sát, lắng nghe hình ảnh, âm thanh, tin tức (tốt hay xấu, lành hay dữ, vui hay buồn)… dù chỉ gián tiếp qua một màn ảnh nhỏ nơi bàn viết. Tâm cũng … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Sống Hòa

Vĩnh Hảo: Ký Ức Một Ngày Nhàn

Nhà văn Vĩnh Hảo (Ảnh: Uyên Nguyên, 2018) Trời mù mù. Gió lành lạnh. Mây đen vần vũ nửa bầu trời phương đông. Đàn chim sẻ đã về lại trên cây sồi của nhà hàng xóm, ríu rít. Hương bạch đàn thỉnh thoảng quyện theo gió, mang về đây ký ức một thời tuổi trẻ trên vùng đất cằn cỗi quê hương… Hương đồng nội … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Ký Ức Một Ngày Nhàn

Vĩnh Hảo: Ðức Hạnh

Ở đời có những người không đức lại tự cho rằng quá nhiều đức; không tài lại nghĩ mình kỳ tài không ai bằng; làm lợi ích cho người  không được bao nhiêu mà nghĩ mình làm quá nhiều; thành tựu không lớn mà nghĩ là thành tựu chưa từng thấy… là bởi “cái tôi” quá lớn. Cái tôi (the Self, the Ego) ấy vượt khỏi … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Ðức Hạnh

Vĩnh Hảo: Giải Trừ Khổ Ðau, Ngược Ðãi

Khát vọng tự do là khát vọng muôn thuở của con người kể từ khi những cá nhân và gia đình, vì nhu cầu an sinh mà tiến đến việc sống quần tụ trong bộ lạc, xã hội, lãnh thổ, quốc gia. Sự quần cư càng lớn, luật lệ chung càng phức tạp và gò bó hơn theo thời gian. Người ta đã phải đánh … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Giải Trừ Khổ Ðau, Ngược Ðãi

Vĩnh Hảo: Bước Sơ Tâm

Bước sơ tâm là bước đi như thế nào, vào lúc nào? Là khi tâm rộng mở một phương trời, khởi động cho bước chân ban đầu. (1) Bước chân ban đầu vì thế, là bước chân vừa chấn động đại địa, vừa rung chuyển thiên không. Bước chân ban đầu là bước chân quan trọng, khi chân vừa dợm cất lên, chưa đặt xuống; … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Bước Sơ Tâm

Vĩnh Hảo: Tháng Tư Nhớ Nhà

Dọc suốt hai bên xa lộ, trên những cánh đồng hoang, trên những triền núi đổ xuống thung lũng, và đây đó nơi những khu vườn nhỏ nép bên đường, hoa bướm, cúc dại, cúc vạn thọ, cho đến thủy tiên vàng, và nhiều loài hoa dại khác đã cùng trổ sắc vươn lên, chào đón mùa xuân mới. Từ vệ đường, vươn khỏi những … Đọc tiếp Vĩnh Hảo: Tháng Tư Nhớ Nhà