Lễ Tiểu Tường, kính nhớ Sư-Huynh Phổ Hòa
(tức Trưởng niên Hồng Liên Phan Cảnh Tuân)
1.
Mới đó chừng đã, tận đường
vẫy tay chào nhau, lệ ngấn dài
thuở chưa đi hết, lòng đâu biết
tận tuyệt cuối đường mấy người thương?
2.
Than ôi! sao chưa kịp tỏ lòng nhau
đã thấy bóng đổ trên tòa áo quan.
2012
Ảnh: Bóng Từ (by Nguyên Việt)
SEN HỒNG PHỔ HÒA
Hề!
Cưỡi trên đầu sóng tử, sinh
HỒNG LIÊN vừa nở cõi trời Tây
Hương lừng khắp mười phương bay
giữ cho thơm mãi khối tình này,
ÁO LAM
Hề!
thỏng tay về trong sinh, tử
phận người tuổi hạc phù vân
minh danh PHỔ HOÀ thuyết pháp:
xưa, sau xin giữ chung tình
ANH-EM.
*
Một lần về thăm Thầy, niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt Ông. Bấy giờ tôi đi cùng với những người bạn làm chung trong công ty: Hiền, Thư, Tiffany và Uyên, Ông tiếp đãi rất nồng hậu như những đứa em trong gia đình Áo Lam.
Buổi ấy, mấy đứa trẻ nghịch ngợm vây quanh ngồi nghe Ông kể chuyện. Trước giờ chia tay để đi tiếp một đoạn đường dài đến Palm Spring, mấy đứa vòi Ông tặng quà. Ông nói “ở trong căn phòng này, mấy bồ muốn lấy gì cứ lấy, tui còn vui nữa!” Có lẽ vì Ông đã đạt đến tột đỉnh của cảnh giới “buông xả”, nên trong mắt mình, không còn gì để vướng víu giữa cõi đời vô thường này, dù có những điều trong cuộc sống, vẫn lắm người muốn dành lấy và cất giữ.

Phần tôi, Ông bảo soạn và đem hết một số tư liệu lịch sử Ông đang có về nhà mình, nhưng tôi từ chối, thưa với Ông về những tư liệu này, Ông nên viết lại một lá thư dặn dò cho những anh chị trưởng có trách nhiệm ở cấp hướng dẫn, mai sau đem lưu lại trong văn khố, hoặc thư viện của Trung Tâm, vì nó là tài sản chung của tổ chức.
Song, để kỷ niệm một chuyến đi, và làm Ông vui, tôi chỉ xin mỗi một vật: Tượng Ngài Di Lặc “gãy tay”! Tôi rất quý trọng gìn giữ đến hôm nay và đặt ở một nơi trang trọng trong Mặc Cốc. Sau lưng tượng Ngài, Ông có viết mấy dòng lưu tình: “Kỷ niệm một ngày mưa tại Trung Tâm…”

Thưa Thầy! buổi đó là một ngày mưa, mà giữa lòng con rộn rã niềm vui. Hôm nay ngồi đây với trời chứa chan nắng, mà lòng ủ dột một cơn mưa lệ, Thầy ơi!
Mặc cốc, 11 tháng 2 năm 2011
vọng tiễn Sư Huynh Hồng Liên Phan Cảnh Tuân (tức Thầy Thích Phổ Hòa)
về cõi Tây Phương.
Uyên Nguyên
PINK LOTUS IN PHỔ HÒA YARD
Ah!
Riding over Death-Birth waves
Pink Lotus just blooms in the Western World
Its Scent would be smelled in tens directions
Let’s safeguard this bit of love for
Grey Shirts movement!
Ah!
Redress hands toward death-birth corner
Fate of aged people like changing clouds
Far known Phổ Hòa, hidden religious name
Keep this Love in faith last thousands of years:
Brotherhood!
On some return trip, I visited our Master and recognized his cheerfulness on his face. Accompanying me were colleagues at my company. He had treated them equally as younger brothers in Grey Shirts movement.
In that occasion, we, including some strong headed, made a circle around him and tried to listen to him. And before saying goodbye to continue long voyage to Palm Springs, they asked gifts from him. He calmly said you could take anything found in this chamber, am I still obliged to you! Perhaps he had attended “Cut Off” level. He was no longer attached to anything in this world of impermanence. Though in real life many a person are trying to seize and keep as much as possible.
For me in particular, he recommended me to gather and bring home some historical documents, but I refused saying he should write down a statement of recommending these works to concerned responsible members in Guiding Board for archives or library of the Quang Duc Center in future, they are indeed common assets of the Organization.
Yet for souvenir and for his sake, I asked only one item: the handicapped Mettreya Buddha, its arms broken! I’ve cherished and kept it up until now in a quiet corner in Tranquility Hut. On the back of the statue, he wrote some reminiscence words: “To remember rainy days at the Quang Duc Center”.
Oh! Really! It did rain on that day and I was cheerful too. Today, sitting under an ardent sunshine, I’m overflowed in a rain of tears, my dear Master!
Tranquility Hut, Feb. 11, 2011
Goodbye to Big Brother Hong Lien (Ven. Phổ Hòa) and wish him well on the trip to the West.