1.
Bằng tất cả mọi thủ đoạn hạ cấp, họ trấn áp nhân dân bày tỏ lòng yêu nước.
35 năm trước có một đoàn quân xâm lược bị đánh bật ra khỏi vùng biên cương, nhưng thời gian mười sáu ngày đủ để họ tàn sát dân lành và tàn phá một vùng địa đầu quê hương. Nhưng yếu tính “tàn sát” chưa bao giờ được hiểu như là nhân cách của người lính thiện chiến.
Họ không phải là lính, mà là thổ phỉ. Bản chất thổ phỉ thấy rõ qua hành vi hãm hiếp, giết người một cách man rợ.

2.
Trên diễn đàn xã hội Facebook mấy ngày vừa qua, không ít bạn trẻ đang sống trong nước tỏ ra rất ngạc nhiên và hối tiếc vì chính mình không biết ngày 17 tháng Hai là ngày gì. Ðiều đó có thể cảm thông được, vì mình thừa hiểu nguyên nhân do đâu. 35 năm sau, chính quyền vẫn cấm đoán báo chí phơi bày sự thật chiến tranh Việt-Trung 1979, rồi cấm nhân dân bày tỏ lòng tiếc thương đối với người đã khuất.
Nhưng, một khi “thượng bất chánh,” trị dân bằng những hành vi bất minh thì chóng haychầy, “hạ tất loạn.”
Nếu chính quyền không dùng bạo lực bắt bớ, giam cầm, đàn áp và khủng bố thì phải dùng những thủ đoạn quái gở, hạ tiện như “ném mắm tôm,” “cướp giựt” “thi công cắt đá” và hôm nay bày thêm màn “nhảy múa.”
Ðành rằng, “ăn cơm chúa, múa tối ngày.” Nhưng cam tâm làm hề mua vui cho người, sao lại để mặt mày dại ra như thế!?
Trước đây, cứ tưởng “mắm tôm” đã thúi, nay còn có thứ thúi hơn!

3.
Song, 35 năm sau, nếu có một lớp trẻ lớn lên không được biết gì về tình yêu đất nước. Thì 35 năm sau và từ thời khắc này, các bạn sẽ biết có một lũ người vong bản, vô tâm bán nước, không tràn xuống từ biên giới địa đầu Việt Nam mà, họ sống nhan nhản ngay giữa thành đô văn vật ngàn năm.
35 năm trước đẩy lui quân xâm lược là nhiệm vụ của những người lính tuyến đầu Hoàng Sa, Biên Giới 1979 và Gạc Ma. 35 năm sau, tẩy sạch chủ nghĩa vong nô là trách nhiệm của toàn dân, trong đó có các bạn trẻ.
Ngày 17 tháng Hai, 2014
UYÊN NGUYÊN