Cười: Phương tiện hóa duyên

Ngày Tết, phật tử sơ cơ lên chùa thấy tượng ông Phật ngồi cười toe toét. Bèn hỏi Sư:
Cõi đời này có thể cười mãi được chăng?

Sư không trả lời, chỉ mỉm cười.

Phật tử trong bụng vẫn không ưng, gặng hỏi mãi.

Sư từ tốn:
– Vậy ông có thể khóc mãi được không?

Rồi cả hai phá lên cười.

Ai cũng nghĩ xưa nay Phật “không biết buồn”.

Nếu không hiểu buồn/vui của chúng sinh, làm sao có nụ cười hóa duyên!

Ngày giáp Xuân, 30 Tết, năm Ất Mùi
Thay lời chúc Tết
UYÊN NGUYÊN

 

 

 

 

Một suy nghĩ 4 thoughts on “Cười: Phương tiện hóa duyên

  1. Oh, “ngộ” quá! Thương nữa…. thấy lòng lâng lâng vui. Cám ơn UN!
    Chúc UN năm mới cười nhiểu hơn dù biết lòng còn nhiểu “vết thương không thể lành.”

    Thích

  2. Song Biet TU TAI AN VUI
    BUONG XA NHAN DUYEN
    KHONG DINH MAC
    KHONG luy Canh HONG TRAN
    Thi La se Co Nu Cuoi MAI MAI
    Tai Sao La KHONG ?
    Nu cuoi DI LAC Co Y Day Cua PHAT
    Tai Chung Sanh Suy Dien Theo Pham Phu
    Hoc PHAT Phai MINH Y PHAT

    Thích

Gửi phản hồi cho Khiêm Lê Hủy trả lời

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.