Ngày 24 tháng 10 năm ngoái, anh đến Mỹ. Vài ngày sau anh ghé tòa soạn báo Người Việt. Tôi chụp được mấy tấm chân dung của anh, trong lúc anh đang trò chuyện với mọi người. Anh không nói nhiều về mình, chỉ nhắc: “còn nhiều bạn tù kẹt lại”. Đặc biệt chị Tạ Phong Tần.
Một năm sau được tự do, 23 tháng Chín, 2015, tôi tin món quà sinh nhật mà anh sung sướng nhất, ngoài chiếc bánh, buổi tiệc nhỏ anh em gói ghém chúc tụng, là sự hiện diện của chị Tạ Phong Tần.
Tôi tuy có vui, nhưng không xúc động mạnh lúc hay tin chị Tạ Phong Tần được phóng thích sớm hơn thời hạn, và được can thiệp sang Hoa Kỳ, song tôi thật sự xúc động vì hình ảnh cộng đồng người Việt tại Nam Cali chào đón chị, đặc biệt là hình ảnh thân thiết của anh chị em Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do, nhất là hình ảnh của hai người tù Điếu Cày và Tạ Phong Tần ôm chầm lấy nhau phút giây hội ngộ. Tôi tin cả hai anh chị, nhiều năm trước không nghĩ mình sẽ gặp nhau trong cảnh ngộ này.

Với rất nhiều người, đặt chân lên mảnh đất tự do là toại nguyện. Nhưng với những ai canh cánh bên lòng một giấc mơ Việt Nam thanh bình, thì ra đi, dù với bất kỳ ý nghĩa nào – như tôi được nghe ai đó từng nói – chỉ là biến tấu của cuộc đày ải.
Mình tự đày ải, tự gánh lên vai trách nhiệm hành động hướng tới một tương lai Việt Nam thanh bình mà không cần ai, đợi ai trao phó.
Đặc biệt xúc động hơn, là hình ảnh chị Tần đứng trước di ảnh bà Cụ. Bát nhang vừa ấm lại sau bao năm tháng hắt hiu!

Chúng ta có thể thay một Điếu Cày, một Tạ Phong Tần v.v… bằng một người khác, cũng nhiệt tình, kiên cường tranh đấu như anh, như chị. Nhưng tôi tin chắc một điều, giờ đây không ai có thể thay một người Mẹ khác cho chị được. Những Người Mẹ đã ngã chết linh thiêng vì đất nước này còn quá nhiều oan khiên!
Mừng Anh Điếu Cày, mừng Chị Tạ Phong Tần, tôi không mừng anh chị vừa đến được đất nước tự do. Nhưng tôi mừng từ nay, anh chị thật sự được tự do để làm bất kỳ điều gì anh chị nguyện cống hiến cho một Việt Nam hòa bình.
Nếu chưa cứu được một dân tộc, chúng ta hãy cứu nhau, từng người trước đã. Rồi sẽ có nhiều người cùng với chúng ta…
24 tháng Chín, 2015
UYÊN NGUYÊN