Em khoá tay trên bàn phím
ngại thổ lộ mình
đôi khi
ngồi bất động hàng giờ
chỉ để hiểu ra một điều nghịch lý
viết gì cho điều mình nghĩ
đọc gì cho thơ mình?
Cảm tính sẽ lấp đầy tư duy những tâm hồn cá biệt
Chúng ta trườn đi như thác
nhẹ và mềm
cuốn phăng hẹp hòi rác rến
những tư tưởng nông cạn nực cười
ừ thôi
chúng ta đi
âm thầm theo triền dốc mỏi
những câu từ lầm lũi như mắt em ngấn lệ
như môi anh ngày câm lặng
ừ thôi
chúng ta đi
chia nhau nửa chén rượu suông
thi vị
uống bàn tay anh trong vị cay rêm đầu lưỡi
uống bề bộn trong lòng nhau
con chim gõ mõ im hẳn từ mùa hạ
tiếng chạc ba cọ quẹt trên mái phố,
mùa âm ỷ côn trùng
ừ thôi
chúng ta đi
mùi dầu thông khô trên bàn tay em
lau hoài không trôi kí ức
quay lưng ngoảnh mặt
mỉm nụ cười
ừ thôi
chúng ta đi
chiều tàn mất rồi
nước lên ngập ngang thắt lưng…
em chống tay bó gối
tư thế nào cũng ngại
chưa đủ nồng nàn
ừ thôi
chúng ta đi
mỗi ngả đường anh dựng một cột mốc tình
và em rải dưới chân những hạt mè long lanh
đâm chồi
như chú cún tè dưới chân cột điện
đánh hơi tìm về
ừ thôi
chúng
ta
đi
C-A-N
Chuyên mục:Bài hay trên net., Uncategorized
Ngồi trên ghế một phút, đoạn một ngày.
Còi tàu kêu tiếng, gọi tù tu.
Cửa sổ sáng, cửa sổ tối.
Mình thấy, thì giờ đang chết.
Cám ơn Giấc Mơ Thiên Đường
Khả Quỳnh 260620171415
ThíchThích