Quảng Hạo: Khi Sao Mai Mọc: Hành Trình Chứng Ngộ và Tĩnh Lặng Tối Thượng

“Tại sao Đức Phật không hốt nhiên đại ngộ vào buổi trưa hay buổi chiều, mà biến cố ấy lại xảy ra vào lúc sao Mai mới mọc? Phải chăng đó là giây phút đẹp nhất? Giây phút mà vũ trụ vừa thức tỉnh sau một đêm dài bị bóng tối vây phủ…” (trích ‘Từ Đêm Nhìn Sao Mai Mọc Nơi Rặng Hy-mã-lạp-sơn Đến Những … Đọc tiếp Quảng Hạo: Khi Sao Mai Mọc: Hành Trình Chứng Ngộ và Tĩnh Lặng Tối Thượng

Tuệ Năng: Từ Bụi Đất Đến Tâm Không: Cuộc Đối Thoại Giữa Thi Ca và Tâm Linh

Nhân đọc “Rabindranath Tagore – Thi nhân đi tìm vô hạn trong vòng tay của bà mẹ cát bụi“ tác giả Hòa Thượng Thích Phước An   Trên ngọn đồi Trại Thủy[1] trầm mặc, nơi từng in dấu chân của bao bậc cao tăng và là chứng nhân lặng lẽ của dòng chảy lịch sử Phật giáo Việt Nam, Hòa thượng Thích Phước An tiếp … Đọc tiếp Tuệ Năng: Từ Bụi Đất Đến Tâm Không: Cuộc Đối Thoại Giữa Thi Ca và Tâm Linh

Uyên Nguyên: Hợp Lưu, Biểu tượng văn chương hải ngoại và di sản Khánh Trường

Giữa những biến thiên khắc nghiệt của lịch sử, văn học Việt Nam hải ngoại vươn lên như một dòng chảy bất tận, mang theo cả nỗi đau ly hương và khát vọng tái sinh bản sắc. Trong bức tranh đó, Hợp Lưu nổi lên không đơn thuần chỉ là một tạp chí, mà chính là một hiện tượng văn hóa độc đáo, nối kết … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Hợp Lưu, Biểu tượng văn chương hải ngoại và di sản Khánh Trường

Uyên Nguyên: Từ Phù Sa Quê Hương Đến Biển Lớn Văn Học

Văn học, như những gì người ta thường ví von, là một dòng sông bất tận, không ngừng chảy, không ngừng chuyên chở. Nó mang theo ký ức, cảm xúc, những chất liệu sống động của đời người, và còn hơn thế nữa, là tiếng vọng của một nền văn hóa, một thời đại, một dân tộc. Đối với văn học Việt Nam, dòng sông … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Từ Phù Sa Quê Hương Đến Biển Lớn Văn Học

Uyên Nguyên: Văn Việt Hải Ngoại: Giữ Gìn Bản Sắc và Sức Sống Trong Thời Đại Mới

Văn chương là mạch nguồn bất tận của lịch sử và văn hóa, là thanh âm vang vọng từ sâu thẳm tâm hồn dân tộc, vượt qua mọi ranh giới của không gian và thời gian để lưu giữ những giá trị lâu dài. Nó là dòng sông ngầm len lỏi qua bao tầng ký ức, qua những giấc mơ và nỗi niềm của con … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Văn Việt Hải Ngoại: Giữ Gìn Bản Sắc và Sức Sống Trong Thời Đại Mới

Uyên Nguyên: Tấm Gương Công Nghệ: AI Phản Chiếu Ai? – Hay Bản Sắc Cộng Đồng Trong Dòng Chảy Trí Tuệ Nhân Tạo

Trong kỷ nguyên số hóa và phát triển bùng nổ của trí tuệ nhân tạo (AI[1]), nguyên tắc nhập – xuất (input – output) đóng vai trò như nền tảng cốt lõi, quyết định khả năng học hỏi, suy luận và tiến hóa của các hệ thống AI. AI không tự nhận thức, không tự “sáng tạo” như con người, mà hoạt động như một … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Tấm Gương Công Nghệ: AI Phản Chiếu Ai? – Hay Bản Sắc Cộng Đồng Trong Dòng Chảy Trí Tuệ Nhân Tạo

Nguyên Việt: Nỗi Gì Tha Phương Cầu Phật!

Mãi cho đến nay, điều đáng suy ngẫm là không chỉ riêng Sư Minh Tuệ phải rời bỏ quê nhà lên đường tha phương cầu Phật! Và Phật ở Việt Nam theo một nghĩa nào đó, dường như không còn thiêng! Nhưng điều này không phải là câu chuyện chỉ mới ngày hôm nay, mà gần nửa thế kỷ qua, những bước chân của bao … Đọc tiếp Nguyên Việt: Nỗi Gì Tha Phương Cầu Phật!

Uyên Nguyên: Cánh Diều Trên Triền Dốc Chữ…

“Những kẻ viết văn làm thơ trong thời đại hôm nay cứ như những kẻ lạc loài, những người ‘Di–Gan’ cuối cùng còn sót lại. Những kẻ mang nghiệp chữ trong xã hội hiện đại giống như những tay du tử mơ mộng ‘Lui về lập cõi hoa vàng náu thân’. Cái cõi hoa vàng trong tâm tưởng nhưng cũng rất hiện thực, ‘cõi hoa … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Cánh Diều Trên Triền Dốc Chữ…

Uyên Nguyên: AI – Giữa Lời Khen và Tiếng Chê…

AI[1], hay trí tuệ nhân tạo, không phải là một khái niệm mới. Từ hàng nghìn năm trước, con người đã khao khát tạo ra những thực thể có thể mô phỏng trí tuệ và khả năng tư duy. Trong thần thoại Hy Lạp, Prometheus[2] đã đánh cắp lửa từ các vị thần để trao cho loài người, biểu tượng cho khát vọng vượt qua … Đọc tiếp Uyên Nguyên: AI – Giữa Lời Khen và Tiếng Chê…

Phổ Ái: Trên Facebook không có nhân văn…

Những diễn đàn mở của công nghệ truyền thông xã hội, vốn dĩ là những không gian tưởng chừng như vô hạn, nơi mọi người có thể giao tiếp, bày tỏ và sẻ chia mọi điều mình nghĩ. Những dòng chữ là phương tiện truyền đạt ý tưởng, nhưng đồng thời cũng trở thành bức tranh phản ánh tâm hồn, cảm xúc và đôi khi … Đọc tiếp Phổ Ái: Trên Facebook không có nhân văn…

Lôi Am: Ánh Sáng Vô Ngã: Phật Giáo và Sứ Mệnh Khai Phóng Dân Tộc

Lịch sử Việt Nam từ buổi đầu dựng nước đến thời hiện đại là một chuỗi diễn tiến không ngừng nghỉ của những cuộc đấu tranh sinh tồn, bảo vệ độc lập dân tộc và xây dựng nền văn minh. Trong dòng chảy ấy, Phật giáo đã đồng hành và còn đóng vai trò như một trụ cột tinh thần, một nguồn sáng dẫn lối … Đọc tiếp Lôi Am: Ánh Sáng Vô Ngã: Phật Giáo và Sứ Mệnh Khai Phóng Dân Tộc

Uyên Nguyên: Hương Hoa Cõi Tạm

Khi cánh hoa cuối cùng buông mình theo làn gió, người ta không chỉ nhìn thấy sự chia lìa của màu sắc và hương thơm, mà còn cảm nhận vẻ đẹp vĩnh cửu của sự mong manh. Cuộc đời của nữ văn sĩ Quỳnh Dao tựa như một bài thơ vừa khép lại trong tiếng thở dài của thời gian. Nhưng ở đó, giữa từng … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Hương Hoa Cõi Tạm

Uyên Nguyên: Văn Học Việt Nam Hải Ngoại: Nơi Câu Chữ Trở Thành Quê Hương…

Văn chương tựa một giấc mơ miên man, nơi những câu chuyện đời thường được thắp sáng bằng ánh sáng của trí tưởng tượng và tâm hồn. Nhưng giấc mơ ấy, giờ đây trong thế giới của người Việt hải ngoại, đôi khi hóa thành một cơn mộng mị buồn, lẩn khuất giữa hiện thực khắc nghiệt của cuộc sống lưu vong. Chúng ta, với … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Văn Học Việt Nam Hải Ngoại: Nơi Câu Chữ Trở Thành Quê Hương…