Uyên Nguyên: Hoài Khanh – Người Lữ Khách Xuôi Qua Miền Tịch Mịch

Có những tiếng thơ không cần cất lên, mà vẫn ngân nga trong lòng người đọc. Có những bóng dáng thi nhân không đứng giữa sân khấu rực rỡ, nhưng lại hiện diện khôn nguôi trong ký ức của những ai si mê chữ nghĩa. Hoài Khanh là một dáng thơ như thế – lặng lẽ, sâu thẳm, như bóng trăng soi nghiêng trên một … Đọc tiếp Uyên Nguyên: Hoài Khanh – Người Lữ Khách Xuôi Qua Miền Tịch Mịch