Uyên Nguyên: Nguyễn Hòa, Người Thủ Hộ Văn Chương Việt

Chữ “văn” là gốc của đạo; người xưa gọi “văn dĩ tải đạo” không phải là lời nói suông. Giữa một thời đại mà giá trị tinh thần lắm khi bị khuất mờ dưới bụi bặm thời cuộc, anh Nguyễn Hòa đã tận lòng gầy dựng “Văn Chương Việt” – không phải là một diễn đàn, mà là một văn đàn, nơi quy tụ tư tưởng, thi ca và có cả phê bình. Đây quả là một tâm huyết mà không dễ gì thành tựu nếu không có cái “tâm” chân thiết, cái “trí” mẫn tiệp và cái “tình” thủy chung với chữ.

Anh không là nhà văn, nhà thơ theo nghĩa thông thường, nhưng là người thủ hộ cho văn chương, lặng lẽ giữ gìn từng trang viết, từng giọng điệu, từng nỗi niềm của những người cầm bút lưu lạc, nối một nhịp cầu giữa các thế hệ, giữa hải ngoại và quê nhà. Anh làm việc này không danh, không lợi – chỉ với một tấm lòng: vì văn chương, vì tiếng Việt, vì trí tuệ Việt.

Hôm nay từ biệt! Người xưa gọi “văn như khí huyết của quốc gia”, thì anh chính là một trong những người dưỡng khí cho nền văn học còn đang vật vã giữa thời buổi xô lệch.

Văn bất tận, nghĩa vô cùng – lời tiễn biệt này tuy khép lại, nhưng ước mong mở ra một cõi tâm tư, một chí nguyện: chúng ta còn có nhau trong mạch nguồn của văn tự, trong hành trình giữ gìn tiếng nói chung.

2/5/2025

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.