Ai cầm giữ sát na tan mặt nguyệt?*

09-01, Giỗ anh Vũ Ngọc Khuê (1944-2009) thành viên ban phát hành, Gđ NV 1. Thời gian trắng toát, tiếng đồng hồ treo trên đầu giường như viên sỏi lăn long lóc giữa đêm khuya tĩnh mịch. Có đôi lúc mình cảm nhận một điều rất lạ, là, mình như chưa hề hiện diện ở nơi chốn này. Mọi thứ đều xa lạ, lòng bỗng dửng dưng… … Đọc tiếp Ai cầm giữ sát na tan mặt nguyệt?*

Năm nay Mẹ không mừng Xuân!

Tháng 6, Mẹ từ Cali hối hả về quê, nhưng vẫn không kịp nhìn mặt Dì Lễ thêm lần nào nữa, trước giờ Dì nhắm mắt. Ngày đưa tang, Mẹ đứng cạnh kim quan của em, khóc rõ thành tiếng! Dì xuất gia trước năm 1975, nên kể từ dạo đó, Ông Ngoại căn dặn trong nhà không một ai được gọi bằng “Dì” nữa, mà phải giữ phép xưng bằng … Đọc tiếp Năm nay Mẹ không mừng Xuân!

Thắp Xuân

1. Châm một ấm trà sen xứ Huế, giữa khuya ngồi lặng. Từ hôm dọn về đây, Mẹ gói theo cho mấy loại trà, mà không quên dặn loại trà này là ngon nhất. Cuộc sống trôi nổi từng khi, hôm nay bỗng thèm những giây phút tĩnh lặng, lại nhớ đến mấy gói trà cất lâu trong ngăn tủ, và nhớ cả mùi hương … Đọc tiếp Thắp Xuân

Bóng thinh không

‘Mót,’ là mượn cái chữ xềnh xàng của Tư, để trình làng bộ ảnh cho Nguyên Việt*. Chụp ảnh như cách ‘mót’ thời gian, thường đã hiếm hoi hơn, lúc mình lao theo cuộc sinh nhai… ‘Mót’ thời gian, còn có nghĩa là mong giữ chút kỷ niệm, mà ngay lúc mình vừa bắt chụp được bóng, thoắt đã thành dĩ vãng…  ‘Mót ảnh’, cũng là cách … Đọc tiếp Bóng thinh không