Ðình Nguyên: Con chim xoải cánh vừa bay mất

Ðình Nguyên (Ảnh: Uyên Nguyên)   Dẫu hồ nghi vẫn chia ly thật Làm sao không khỏi chút ngậm ngùi Hỏi ngày xưa hỏi ngày sau nữa Bao giờ ai được mãi niềm vui Chiếc bóng trên đường cho dẫu lớn Rồi cũng nhoà theo nắng bụi chiều Thơ trên vạt áo ngày thêm nhạt Thơ ở trong thơ vẫn nhớ hoài Con chim xoải … Đọc tiếp Ðình Nguyên: Con chim xoải cánh vừa bay mất

Uyên Nguyên – Ðình Nguyên, thơ là sóng đẩy phù sa chuyển mình

Ðình Nguyên (ảnh: Uyên Nguyên) Ðọc bài thơ Ngủ đi em và cùng thức dậy với non sông của Ðình Nguyên    Ðã cất bước đi tận nơi, nên thơ rất tới những câu cháy lòng nhau như thế. Tôi đọc bài thơ của anh thật chậm rải, và đọc rất nhiều lần vì thích vẻ Ðẹp trong thơ: Em đừng chở nắng chiều trải trên mặt con sông lừng lững … Đọc tiếp Uyên Nguyên – Ðình Nguyên, thơ là sóng đẩy phù sa chuyển mình

Uyên Nguyên: “Hoan hô văn hóa cởi truồng”

  Giới trí thức cởi truồng cũng đẹp kẻ ngu si giầy dép vẫn bần (thơ Lưu Ðình Vong, Hoan hô văn hóa cởi truồng, trích trong tập Thơ Giập Mật, Người Việt xuất bản 1988 tại California, Hoa Kỳ)   Chừ, có người đọc blog, rồi trách xa trách gần. Ở ngoài đời, mình giao du với bạn, nhưng trong số đó có nhiều ông nhà thơ … Đọc tiếp Uyên Nguyên: “Hoan hô văn hóa cởi truồng”