Trần Ngọc Ninh: Tại Sao Việt Học?

Sự phát-triển của đất nước trước hết phải là sự phát-triển của con người. Con người phá đất để mưu sinh. Đồng thời, lại sáng tạo ra những phong-cảnh cho hợp với sự sống của mình, lâu dần xây dựng nên một mĩ-quan riêng. Đó là cốt-tủy của văn-hóa. Tất cả phong-cảnh của cõi sống là văn-hóa. Tất cả các sinh-hoạt của con người, mục-đích … Đọc tiếp Trần Ngọc Ninh: Tại Sao Việt Học?

Uyên Nguyên – Mệnh-Trời vốn đã trao Nam-đế!

Hồi nhỏ, học như vẹt, thỉnh thoảng thường hay lấy câu của Ðức Khổng Tử (孔子, 551 – 479) để huyên thuyên, ra vẻ ‘biết chữ’ và, ‘biết đạo sống’ như ai!? “Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ” Song, một lần anh Ngô Mạnh Thu, thuở sinh tiền đã nghe được, từ tốn nói: “Người Việt mình chỉ có ba vế đầu ‘tu thân-tề gia-trị quốc,’ không có vế thứ … Đọc tiếp Uyên Nguyên – Mệnh-Trời vốn đã trao Nam-đế!

“Dứt bão bắt đầu nước mắt”

  Một tay bám vào nẹp gỗ trên nóc ca-bin, một tay cầm cần lái, giữ đều cho ghe lúc nào cũng hướng tới theo đường dzíc dzắc. Bốn bề tối đen như mực, duy chỉ thấy sóng dữ trắng toát dâng cao chập chùng, như một giải khăn liệm chực quấn vào hai mươi bảy sinh mạng nằm bẹp trên ghe. Không ai ngồi … Đọc tiếp “Dứt bão bắt đầu nước mắt”

Keeping our dreams alive

Thi thoảng chị gọi, bảo làm chút việc cho Viện. Lần này, sắp xếp công việc bề bộn trong ngày hoàn tất ngay, rồi gởi lại cho chị một mẫu thiết kế flyer chương trình văn nghệ chủ đề: ‘HÁT CHO TƯƠNG LAI VIỆT NAM,’ kèm theo mấy lời ‘trêu ghẹo’ giữa thâm tình chị em, ngót đã hơn hai mươi năm: “Tuổi trẻ Việt Nam nghèo lắm[1], … Đọc tiếp Keeping our dreams alive