Chiều nay, còn ai khóc cho ai?

Chiều sậm tối, người đàn ông khập khiểng bước vào khuôn viên tượng đài, lặng lẽ… Trên chiếc đỉnh đồng, lửa đang bập bùng cháy… Có người đàn bà theo sau, đứng cạnh chồng, đưa tay quệt nước mắt… Chiều nay, còn ai khóc cho ai? Mình chợt nhớ mấy câu thơ này của Nguyễn Tất Nhiên: “… Chiều Quân Ðội Nghĩa Trang chiều mệnh danh … Đọc tiếp Chiều nay, còn ai khóc cho ai?

Vì nỗi, Mẹ Việt Nam đang đau!

Cuộc tương tàn hiện tại vẫn còn xảy ra, 37 năm sau ngày đất nước gọi là thống nhất. Ðây chỉ là cuộc “thống nhất hận thù, thống nhất đau thương,” – Viên Linh     1. Giữa sân vuông, vài trăm mái đầu sương pha, lớp lớp hậu sinh kế tục, thừa oai nghi như núi rừng Hy Mã. Đường biển dâu chưa một … Đọc tiếp Vì nỗi, Mẹ Việt Nam đang đau!

Từ chìm sâu trong cõi thất lạc…

Ông ngồi tựa lưng vào thành ghế sau, gương mặt hiền lành, cuối xuống, thả những vừng khói nhạt bảng lãng bay lên, tan biến giữa không. Ông ngồi lặng lẽ, vầng trán cao ửng trong nắng chiều vàng vọt, trên môi điểm một nụ cười nhẹ, thâm trầm nhưng thoáng hiện nét tinh nghịch duyên dáng pha vào trong mỗi câu chuyện vãn. Buổi … Đọc tiếp Từ chìm sâu trong cõi thất lạc…

Ừ chợt hiểu đôi khi buồn, cũng đúng!

Thằng Sơn ốm thấy rõ, từ ngày lập gia đình! Được cái, gia đình nó hạnh phúc! … Buổi tối ba thằng tôi, Tâm và Sơn rủ nhau ra ngồi ở một quán cốc quen thuộc, trước khi Tâm trở về xứ xa.Vẫn những câu chuyện đã cũ, mới. Chuyện mới chen lẫn trong chuyện cũ, nói hoài e không hết! Cuộc đời là những chấm … Đọc tiếp Ừ chợt hiểu đôi khi buồn, cũng đúng!

Bỏ tôi quên, giữa sân chùa…

1. bỏ tôi quên giữa sân chùa đi quanh chợt thấy tuổi thưa thớt dần bỏ tôi bên gốc Bồ Ðề nhắc lại tôi từng nỗi đam mê bỏ tôi đường nét hoa văn khắc vào trong đá những băn khoăn bỏ tôi cùng chiều hoang vắng lác đác chim về đậu mái hiên bỏ tôi nhỏ bé trước dung nhan hiền ngoan em đứng … Đọc tiếp Bỏ tôi quên, giữa sân chùa…

Chị đi rồi, mình anh, nỗi đau có hết!?

Viết cho chị… đã xa, và thay lời chia buồn cùng anh, 1. Mình nếu chọn đời nhau làm dấu chấm. Mỗi câu văn đâu được chấm hai lần. (Hai hàng me đường Gia Long, Nguyễn Tất Nhiên – 1973) Chỉ hai tuần trước, lúc ngồi ăn tối với anh, mình nghe anh nói: “Trông cho chị đi sớm…!” Dưới ngọn đèn vàng từ nóc nhà thả trũng … Đọc tiếp Chị đi rồi, mình anh, nỗi đau có hết!?

Ðọc bài thơ mới của Trần Vấn Lệ

Nhớ nước đau lòng con quốc quốc (Bà Huyện Thanh Quan) Ngồi đọc thơ Trần Vấn Lệ, từng câu ngữ, nghĩa… buốt đau! Truyền thuyết quay lại buổi đầu. Sông Gianh đôi bờ chảy miết. Chảy siết, chẻ chiết phù sa, Bắc – Nam đâu sẽ là nhà? xẻ bầy con chim Quốc, bay suốt bờ bãi sơn hà, động lòng tiếng vọng “Quốc Quốc”. … Đọc tiếp Ðọc bài thơ mới của Trần Vấn Lệ

Người vẫn làm khổ nhau, bằng tình yêu!

Biển đêm | Ảnh: Uyên Nguyên 1. Đi, có khi, chỉ vì một điều rất giản dị, rằng, mình không thể ở lại. Đi như thế, ngay từ bước chân đầu tiên, đã phiêu bồng! Đi, có khi, chỉ vì không thể đứng ngây, nhìn. Nhìn cuộc đời vẫn lãng đãng trôi, như mây, như mưa. Những hạt mưa nặng, nhẹ, tấp dạt trên đôi … Đọc tiếp Người vẫn làm khổ nhau, bằng tình yêu!

Ðêm của tôi một chỗ yên ngồi, lặng!

Đêm của đêm, của đêm sâu, thẳm Tận cùng tôi trùng khởi niềm đau. Đêm của tôi nửa đời tầm tích hồng nhan em ảo hóa địa đàng Đêm của tôi, một chỗ riêng ngồi lặng Nhịp thời gian hăm hở xây thành đắp mộ tôi, chôn dùm nỗi nhớ tôi mang theo dù tình em ảo hóa …   4, 2012     Featured image: … Đọc tiếp Ðêm của tôi một chỗ yên ngồi, lặng!

Nhưng Mẹ ơi, giờ đây sao Mẹ khóc!?*

Tháng Tư, nhắc nhớ mình những nỗi niềm chung, ngày đất nước thay ngôi, vận người lỗi nhịp. Cuộc cờ bày nên bao nỗi tang thương bẽ bàng cho một dân tộc vốn, đã dư thừa bao nỗi oan khiên trên đường sử  lịch dựng và giữ nước. Đọng lại sau lớp khói mù bom đạn chiến chinh của người lính trận một thời oai hùng là … Đọc tiếp Nhưng Mẹ ơi, giờ đây sao Mẹ khóc!?*

Ừ, nỗi nhớ cũng hợp/tan

Trầm mình xuống ngọn sông buồn mừng vui chết rục giữa ruộng nương quê nhà! 1. Ðất chôn nhau bao cuộc cờ thay đổi hình hài này gió cuốn phôi pha nhìn ra bốn bề choang chang nắng lòa cả đôi ngươi thế trận người. 2. Em cứ đến rồi đi không từ giã câu uyên ương chỉ chuyện tình cờ ngày mai xuống phố nhìn xa lạ thuở … Đọc tiếp Ừ, nỗi nhớ cũng hợp/tan

Ôi tự do thật vô cùng quyến rũ*

… Ðể vào tháng 4 Nói là tàu cho oai, chứ kỳ thật, là loại ghe đánh cá chạy trên sông, mũi bầu nên lướt sóng không êm ả lúc ra được hải phận quốc tế.   Kích thước của ghe dài 17 m, vừa đủ chứa hai mươi bảy sinh mạng nằm xếp lớp cá mè, lềnh bềnh trôi đường dzích dzắc trên mặt biển mông mênh. Ghe lại là loại không có mui, nên người già, trẻ em … Đọc tiếp Ôi tự do thật vô cùng quyến rũ*

Ta về soi lòng cổ kim

1. Ta về soi lòng cổ kim người xưa nhung nhớ cũng, khùng điên giống mình ta về thọ án tử tình chờ giờ đại xá thình lình, em ban. Khuya về lất khất tỉnh say lần khân khản tiếng gọi mây xuống gần ngọn vàng mờ tỏ bâng khuâng lõm đêm lộng gió ngấn sầu thiên thu. Ðêm về ngõ vắng xa mù ngược ngang chỉ … Đọc tiếp Ta về soi lòng cổ kim

Trúng độc đắc!

Trúng độc đắc! Ở vào trường hợp này, nghĩa đen hay nghĩa bóng, tôi cho đều đúng cả. Buổi chiều, trước giờ xổ lô Mega Miliion với số tiền thưởng đạt mức kỷ lục nước Mỹ: $640 triệu, thì K. text để báo cho tôi biết tin một chiếc xe van vừa leo lên lề đường, rồi nhào thẳng vào quán ‘cà phê sân vườn’ … Đọc tiếp Trúng độc đắc!