Ðêm của tôi một chỗ yên ngồi, lặng!

Đêm của đêm,
của đêm sâu,
thẳm
Tận cùng tôi
trùng khởi niềm đau.
Đêm của tôi nửa đời tầm tích
hồng nhan em ảo hóa địa đàng

Đêm của tôi,
một chỗ riêng ngồi
lặng
Nhịp thời gian hăm hở xây thành
đắp mộ tôi, chôn dùm nỗi nhớ
tôi mang theo dù tình em
ảo hóa

 

4, 2012

 

 

Featured image: phế tích (by Nguyên Việt)

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.