Nón lá che trưa

mãi lạc mất một mùa Xuân…

 

1.
Ai mang những chiếc nón lá treo lên không, tôi đứng chìm trong tiếng chuông gió. Buổi trưa nắng đổ rát hai ngươi!

Ai mang tình tôi treo lên nhành cây lạ, mùa Xuân chưa bao giờ kết hoa. Pháo nổ ran trời biệt xứ!

2.
Chiếc nón lá Mẹ đội ngày xưa không qua hết một mùa, lỗ chỗ rách bươm nắng dọi khô tóc!

Mùa Xuân Sao Chưa Về Hỡi Em – Nhạc: Trường Sa, ca sĩ: Anh Tuấn

3.
Ai treo hồn tôi ngược lên ngọn gió, nửa trưa đong đưa nỗi nhớ nhà. Chiếc nón lá trôi bồng vào đại dương xanh, tôi thấy nhòa đôi mắt, như những ngày đứng trước biển, để Bố được nhìn thấy con, từ ô cửa hình thoi nhà tù Trần Phú.

Mùng 1 tháng Giêng Quý Tỵ
UYÊN NGUYÊN

 



Chuyên mục:Độc thoại

Thẻ:

1 replies

  1. Đong đưa nón lá đong đưa
    Cho con một nỗi rưng rưng nhớ nhà

    Thích

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.