Ngày Ông về bên kia bờ, tôi mơ thấy những khúc sông quê nhà. Những khúc sông chẳng mong làm nên cuộc chia lìa, và sông suốt đời lặng câm, bám giữ cho hai bờ liền đôi.
Người đã bao phen đem sông làm biểu tượng chia cắt*. Tôi thương sông nhẫn nại nối lại phù sa. Những chiếc cầu ý thức hệ chủ nghĩa rồi sẽ thay phiên nhau sụp đổ, vì chẳng bao giờ ngăn nổi mối sầu tương tư Việt Nam.
Trên bến sông của nhạc sĩ Văn Giảng, tôi hình dung có một chiếc cầu bắc ngang chưa bao giờ gẫy khúc, rồi mình sẽ đi trên đó, mà về lại bến quê nhà.
Ðêm choàng trở giấc mơ ở hai đầu biển rộng, tôi thấy sông và cây cầu tương tư trong nhạc của Văn Giảng chỉ là một, là nỗi khát khao Việt Nam hòa bình, giục dã, ngân dài:
Hòa bình ơi,
Tình yêu em như sông biển rộng.
Tình yêu em như lúa ngoài đồng.
Tình yêu em tát cạn biển đông.Hòa Bình ơi, ơi hòa bình ơi
Sao em nỡ lòng kẻ đợi người trông.
Sao em nỡ lòng lúa khô ngoài đồng.
Sao em nỡ lòng.Người về đây xin may áo cưới
Tặng người yêu vui trong lúa mới.
Tôi đón em đi về. Tôi đón em đi về.
Xây dựng lại tình quê.Hòa bình ơi, chờ trông nhau như con chờ mẹ
Chờ trông nhau như gió mùa hè
Chờ trông nhau nắng đẹp tình quê
Hòa bình ơi, ơi hòa bình ơi
Ba mươi tuổi đời thoát từ vành nôi
Ba mươi năm truờng khổ đau nhiều rồi.
Về đây hỡi người ơi! Về đây hỡi người ơi…!
(Thông Ðạt, tức Nhạc sĩ Văn Giảng – Tình Em Biển Rộng Sông Dài)
Ngày 14 tháng Năm, 2013
UYÊN NGUYÊN
* Sông Gianh, Sông Bến Hải – Cầu Hiền Lương
Feature ảnh: Huy La Facebook
Chuyên mục:Nghệ thuật, Nhân vật, Sự kiện, Tác giả, tác phẩm, Tưởng niệm, Độc thoại
Hận Sông Gianh
Đây sông Gianh đây biên cương thống khổ
Đây sa trường đây nấm mộ người Nam
Đây dòng sông, dòng máu Việt còn loang
Đây cổ độ xương tàn xưa chất đống
Và còn đấy hận phân chia nòi giống
Và còn đây cơn ác mộng tương tàn
Và còn đây hồn dân Việt thác oan
Bao thế kỷ chưa tan niềm uất hận
Ôi Việt Nam cùng Việt Nam gây hấn
Muôn đời sau để hận cho dòng sông
Mộng bá vương Trịnh Nguyễn có còn không
Nhục nội chiến non sông còn in vết
Đây sông Gianh nơi nồi da xáo thịt
Nơi sông Hồng tàn phá giống Lạc Hồng
Nơi máu hồng nhuộm đỏ sóng dòng sông
Máu nhơ bẩn muôn đời không rửa sạch
Đằng Phương-Nguyễn Ngọc Huy
ThíchThích
M&M nói trúng tim đen hén:-)
ThíchThích