Lòng vẫn không quen lần đưa tiễn…

1.
Buổi sáng thức giấc, vào facebook. Ai đó báo với nhà quản lý tên tôi, Kelvin Tran, “không thật.”

Loay hoay mãi không vào được. Ðịnh thôi, thôi thế thì thôi! Nghỉ chơi luôn!

Một hai tuần nay  bằng hữu than trời. Tài khoản facebook của nhiều người bỗng dưng lặng lẽ ra đi. Mình nghĩ là sẽ đến phiên mình. Y chóc!

Nhưng mình không có chút gì lúng túng, và tiếc nuối.

Từ lâu, mình tập làm quen với nhiều điều mất mát trong đời sống. Nhưng vĩnh viễn có những điều không thể nào quen. Sáng sớm anh Ðinh Quang Anh Thái đã gọi điện thoại báo tin “Chị Quỳnh Giao mất rồi!” Vừa lúc đến tòa soạn dự buổi họp hàng tuần với anh chị em Ban Biên Tập thì được Thiện Giao cho biết bác Minh Diễm cũng sắp trút hơi thở cuối ở bệnh viện. Trước đó chừng mươi phút, chú Phước Quan kể, trưởng nữ của chú Ðỗ Việt Anh* cũng mới qua đời…

Rơi vào tình huống như vậy, tự  dưng mình thầm nghĩ: “sá gì chuyện mất một cái tài khoản facebook”

Cuộc đời có vô số điều nghịch lý. Cái mất mà đôi khi còn mãi trong niềm nhớ. Cái còn sờ sờ mà đã chìm sâu vào quên lãng rồi.

2.
Hồi mới sang Mỹ, cứ nghĩ trong lòng là mình sẽ trở về Việt Nam. Ở đủ năm năm, cũng không thiết chuyện vào quốc tịch, lấy tên Mỹ. Cho đến một lúc thấy việc đó có chút trở ngại trong sự giao thiệp ngoài xã hội. Nên miễn cưỡng lấy tên “Kelvin Tran,” ghi vào passport hẳn hòi. Ấy vậy mà hôm nay ông quản lý Facebook bảo nó là tên giả.

Mà thiệt! thiệt với giả, chẳng biết làm sao? Cuối cùng phải dùng lại cái tên “cúng cơm” của mình, Trần (minh) Triết bố mẹ đặt cho, mới làm vừa lòng ông Facebook, trả lại cái tài khoản cũ. Tâm Thường Ðịnh khi nghe tin, gởi lời chúc mừng: “Mừng anh vừa trở về với chính mình”

Hóa ra cõi đời thiệt thiệt giả giả, quả là khó lường!

Nhưng có một nhận định khác nữa, tất cả đều “tạm.”

3.
Trước sự ra đi của những người thân, sau những ngày ở tạm nơi này. Biết vậy, mà vẫn không quen những lần tiễn đưa!

Ngày 23 tháng Bảy, 2014
UYÊN NGUYÊN

* Cựu chủ nhiệm nhật báo Người Việt

 

Ðọc thêm: Nghệ thuật cảm thức hay cảm thức nghệ thuật
trong “Tạp Ghi Quỳnh Giao”

Có thể đọc Blog trên Uyên Nguyên Google+



Chuyên mục:Nhân vật, Sự kiện, Tưởng niệm, Độc thoại

Thẻ:, ,

4 replies

  1. Hèn chi hôm nay mở Facebook thấy ai đó lạ lạ.

    Thật ra trong cõi tạm có sự vĩnh hằng.
    Có những người đã ra đi từ lâu, nhưng mổi lần nhớ lại những tài sản tinh thần họ để lại, mình vẫn cảm được sự hiện diện của họ.

    Trong thế giới ảo cũng có tình bạn thật.
    Thôi cười một cái, vui với cõi tạm.

    Thích

  2. Tôi tâm đắc nhất là câu “Cuộc đời có vô số điều nghịch lý. Cái mất mà đôi khi còn mãi trong niềm nhớ. Cái còn sờ sờ mà đã chìm sâu vào quên lãng rồi.”
    Vẫn biết như vậy nhưng đôi khi mình vẫn còn nuối tiếc.
    Cám ơn Uyên Nguyên với lời nhắc nhở này.
    Vẫn mong rằng một ngày không xa tôi sẽ trở thành “bạn trên phây” của Trần Triết.

    Thích

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.