Uyên Nguyên: khúc chắp, rời tháng Chín

14311203_10207223636294100_6855518913313801799_oPhoto by Zara Thustra

1.
11 tháng Chín, 2001, tôi thấy mình đang ở New York, thấy mình vừa bị khủng bố, lúc hai tòa nhà đổ sụp xuống hiện trên màn hình tivi. Nghe có tiếng người khóc thét.

11 tháng Chín, 2001, tất cả nhân viên trong văn phòng nơi tôi làm việc, tự ý ngưng hết mọi dự án, dồn về một góc phòng xôn xao, rồi im lặng… Im lặng vỡ ra tiếng khóc. Vỡ thành chuỗi chiến tranh, thêm nhiều người thiệt mạng.

11 tháng Chín, 2001, nước Mỹ bị tấn công, và thêm nhiều lần sau nữa. Nhưng mười hai năm sau nhiều người Mỹ không thích chiến tranh, dù họ đã từng bị khủng bố.

11tháng Chín, 2013. Nước Mỹ yên lặng tưởng niệm. Những thiên thần trên cao, trào nước mắt.

11 tháng Chín, 2013, nước Mỹ hy vọng vượt qua cuộc chiến Syria, vì họ hiểu, chiến tranh là bộ mặt khác của khủng bố.

Nghe bùm một cái như không
Như bong bóng nỗ hồng hồng thịt da
Như là một trận pháo hoa
Khói mây mù mịt chói lòa thinh không
Như giỡn chơi giữa cánh đồng
Như máy bay giấy như rồng đang bay
Như bụi dâng ngập chân mày
Mở ra khép lại vẫn cay mắt nhìn
Một trò chơi lớn đang hình
Một tòa lớn đang kinh loạn chìm
Khi không thế giới im lìm
Khi không tro bụi đi tìm bụi bụi tro
Vì sao thế giới tối mò
Số không vô tận đang đo phận người …
Nguyễn Tấn Cứ

2.
Em ơi có buồn không lời ai khóc đêm nay vọng theo tiếng chuông đổ vang khắp thành phố. Những tòa nhà cao ngất từng trời dựng kề hai ô đất trũng Zero Ground, làm chứng tích tình yêu nhân loại ở đầu thế kỷ điêu tàn chủ nghĩa khủng bố hiện mặt người dạo phố, châm ngòi nổ ai ngờ.

Em ơi có buồn không lời ai khóc đêm nay chiến tranh tràn lan trên mặt địa cầu kỷ nguyên nguyên tử vũ khí; đua nhau thải hóa chất giết người hàng loạt.

Em ơi ta buồn trọn một đêm mười một tháng Chín cũng vì, người già em bé Việt Nam thương tật vì đâu? Khủng bố là cái nghèo, cái ngu; là bất công đổ ập xuống đầu dân lành; tham nhũng là đảng quyền lực; thời cơ là nhóm lợi ích bồi thêm những cú knockout đất nước mình cớ sao hình chữ S co người vật vả mặt hướng  biển Ðông chịu trận.

Em ơi tiếng chuông vừa dứt, ngọn nến tắt tối tăm đời anh. Còn mảnh bom nào ghim trong trí óc, nhức kinh niên.

Ðầu ngày 11 tháng Chín, 2013
UYÊN NGUYÊN



Chuyên mục:Nhân vật, Sự kiện, Tưởng niệm, Độc thoại

Thẻ:, ,

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.