Thơ Ðặng Phú Phong: Chữ thật “đắc” khiến người sau khóc, mừng…
Cũng rời, rạc theo thơ “Nỗi buồn Tháng Bảy” của nhà văn Ðặng Phú Phong, Vô Tâm phát hành 2014 1. Lớn lên, già đi là lẽ tất yếu. Tháng Bảy trở nên, riêng tôi, gợi lại một nỗi buồn. Cái tôi hình thành, hiện diện, sau tiếng khóc òa. Từ đó tôi thành tôi, ngo ngoe, vòi vĩnh. 2. Ðọc “Nỗi Buồn Tháng Bảy,” tựa thi tập mới … Đọc tiếp Thơ Ðặng Phú Phong: Chữ thật “đắc” khiến người sau khóc, mừng…