Ghi lại chút tình thâm
Mươi mười năm trước, mình sống ở Gardena, thỉnh thoảng Anh Ngô Mạnh Thu từ Santa Ana “đột kích” lên thăm, chả thèm báo trước. Anh thường đứng ở đầu ngõ, gọi điện thoại để mình chạy ra, trao cho hộp bánh, hộp kẹo, có khi là một quyển sách, rồi về. Thuở ấy cầm những món quà nhỏ của Anh, thương và quý lắm!
Sáng nay Anh Nguyễn Việt Hùng, ngược xuôi từ Torance chạy về Westminster, tìm tới văn phòng trao cho món quả nhỏ, mà tình thì đầy ắp như vành trăng tròn non cao, tựa tấm tranh Anh mang tặng…
Cả hai Anh, một ông nhạc sĩ và một ông họa sĩ, khác nhau thì có khác, nhưng điểm giống nhau là cái tình. Trong nhạc của Anh Thu hay trong tranh của Anh Nguyễn Việt Hùng, tôi luôn cảm nhận sự hiền lành.
28 tháng 11, 2014
UYÊN NGUYÊN
Chuyên mục:Nghệ thuật, Thân hữu, Độc thoại
Trả lời